Thứ Năm, 10 tháng 5, 2018
Đỉnh Nhớ Hư Vô
Chiều phai con nước đục ngầu
Trơ hoang cổ độ vại cầu chênh chao
Thâm nghiêm then khóa cổng rào
Sơn ca bặt tiếng môi đào biệt âm
Tình chìm biển lạnh lặng câm
Sầu giăng khóe mắt gió thầm lô xô
Trăng rơi gót dẫm mơ hồ
Núi nghiêng đỉnh nhớ hư vô tháng ngày
Mai sau còn có kiếp này
Đường đê lối nhỏ chung tay che đầu
Nhập nhòe loáng thoáng bóng câu
Muôn năm bến đợi chừ đâu hỡi người
Thạch Thảo viên, Sunday, April 29, 2018.
Vũ Đan Huyền.- K7
___o0o___
*/ Thơ họa
Rong Rêu Tình Mộng
Sóng xô thuyền dạt về đâu
Bến bờ gióng giả nhịp cầu nghiêng chao
Vườn xuân tứ phía chắn rào
Trách chi mấy bận má đào vô âm
Sơn khê chừ cũng lạnh câm
Khoảng riêng một bóng góc thầm sóng xô
Tình mơ bỗng chốc tợ hồ
Bèo mây tan hợp hư vô chuổi ngày
Bể dâu dẫm nát đời này
Xin đừng quá vội buông tay cúi đầu
Chập chờn ô cửa bóng câu
Rong rêu tình mộng về đâu đây người
Nguyên Trinh
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét