Chủ Nhật, 11 tháng 3, 2018

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN


KHỔNG TỬ …TƯNG!


    *Hôm kia, Khổng Tử ngẫu hứng đột ngột trở về làng xưa, tìm thăm đám học trò cũ của mình, có 4 thằng học trò cưng mà Khổng Tử yêu mến đã được ngài nhắn tin qua Messenger hẹn gặp tại quán lẩu dê Hừng Hực để hàn huyên tâm sự sau bao ngày xa cách…Ngài đến trước gọi một hủ ngọc dương, ngồi lai rai trong lúc chờ đợi. Như mọi khi, Nhan Hồi đến trước, vừa bước chân vào quán:
- Ê thầy! lâu quá mới gặp lại thầy, mạnh giỏi luôn chứ thầy?
    *Khổng Tử há cái mồm rộng đến nỗi nếu đo được chính xác phải là 24,5cm
- Ậy, cái thằng này, thầy nhớ cái hồi đó mày không những học giỏi nhất lớp và còn lễ phép cũng nhất lớp nữa, thế sao bây giờ xưng hô với thầy sao cộc lốc, vô lễ thế?
- Thầy lạc hậu, thời đó thầy cứ nhồi nhét quan điểm Quân - Sư - Phụ vào đầu tụi con, xưa rồi Diễm, bây giờ tụi con được học trong môi trường… ưu việt, được đào tạo bài bản ở một nền giáo dục tiên tiến, cải cách liên hồi bất tận, cải cách đến độ thỉnh thoảng lại … “quay về chốn cũ”!
- Trò không nhớ gì câu “tiên học lễ, hậu học văn” sao?
- Sao không? Câu này nghĩa là…các vị tiên trên trời phải học lễ nghĩa, các bà hoàng hậu thời xưa mới học văn chương, học trò bây giờ không học ba thứ đó…
- Bây giờ ta cảm thấy lối ứng xử của trò rất chi là vô lễ, ta từng dạy “ nhất tự vi sư, bán tự vi sư”, thế mà…
- Ồ, thầy làm như tui không biết ? “nhất tự vi sư, bán tự vi sư” nghĩa là… “một cái chùa có một ông sư, bán cái chùa còn lại ông sư”, ngày bữa gì, cái chùa nằm ở vị trí đất vàng 2 mặt tiền, kiếm cớ giải tỏa lấy đất bán… hốt đủ!
- Hệ quả của nền giáo dục tiên tiến làm thầy chóng mặt quá…
- Này, vừa phải thôi thầy nha, coi chừng em “bụp” thầy gãy răng chừ, lớp 8 còn bóp cổ cô giáo được nữa là tui…
- Ê, chào thầy, chào Nhan Hồi…
- Thầy chào em, Tử Cống, em mạnh giỏi chứ?
- Bình thường như Đan Trường, thưa thầy.
- Lại vô lễ với thầy cô, lại ăn nói cộc lốc, thô lỗ, mày chung trường với Nhan Hồi chắc?
- Không chung trường như cùng thụ hưởng chung một nền giáo dục tiên tiến.
- Thế em con nhớ câu “tiên học lễ, hậu học văn” chứ?
- Sai rồi thầy, câu đúng của nó là… “tiên học võ, hậu học văng” mới đúng!
- Nghĩa là…
- Thầy không biết à? Nghĩa là trước phải học võ, để có dịp đánh hội đồng bạn học, mấy đứa nhìn thấy ngứa mắt đó, rồi quay clip tung lên mạng, hoặc để phòng thân khi bị thầy đánh, nếu cần đánh thầy trên bục trước lớp luôn. Còn hậu học văng (chứ không phải văn) nghĩa là phải học những câu văng tục chửi bới, thầy xem clip học sinh đánh hội đồng bạn trên mạng chưa? Nghe văng tục chưa?
- Chúng em chào thầy…
-Thầy chào các em, Tử Lộ và Tử Trương, hai đứa có vẻ lễ phép hơn thằng Nhan Hồi và Tử Cống?
- Tụi con cũng cùng “hưởng” một nền giáo dục như hai thằng kia thôi, nhưng lễ phép, biết điều hơn tụi nó chút xíu, bởi vì tụi con làm nghề dạy học, nếu không…
- Nếu không thì sao?
- Nếu không thì bị ăn đòn te tua, nghề dạy học bây giờ là nghề nguy hiểm và áp lực ghê gớm lắm, chứ không như thầy dạy tụi em khi xưa đâu, nào là trò đánh thầy, trò bóp cổ cô, phụ huynh tát thầy, phụ huynh bắt cô quỳ gối…
    *Khổng Tử thở dài một hơi đo được 1m 84 mà rằng:
-Đã đến thời mạt…rệp rồi sao? Truyền thống tôn sư trọng đạo vứt xó rồi sao? giáo dục kiểu gì mà thành quả là sự vô cảm, vô giáo dục, ru ngủ nhau bởi sự dối trá, lừa lọc, phỉnh phờ, “nói đàng làm nẻo”… trở thành hệ thống và phổ biến.
- Bớt giận thầy, thầy nói trúng hết nhưng cũng có cái …trật!
- Trật chỗ nào?
- Trật ở chỗ là Záo Zụk chứ không phải giáo dục!
- Thầy thấy giáo dục hiện nay đổi thành záo zụk là đúng bản chất đó, thầy sai rồi…lạc hậu quá, nhưng mà này, Tử Cống, Tử Trương…dù sao thì cũng cố giữ lấy nghề dạy học nghe các con, ta nghe nói … nghề dạy học là nghề cao quý nhất trong các nghề cao quý, đúng không nào?
- Lại trật nữa…bây giờ phải đổi lại thế này mới đúng thầy nè… nghề dạy học là nghề “cô quỳ” nhất trong các nghề “cô quỳ”!
    *Khổng Tử bèn ngửa mặt lên trời khóc 3 tiếng, úp mặt xuống đất cười 3 tiếng, xong bỏ đi, quên mất tính tiền, để lại 4 thằng trò cưng chung nhau trả, bọn chúng còn lâu mới hiểu được ý nghĩa hành động đó của bậc thánh hiền thầy nó, chúng nó chẳng “thấu cảm” mà còn bảo ổng…tưng tưng!

THƯỜNG ĐOÀN- K.9

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét