Thứ Hai, 26 tháng 3, 2018

NHƯ GIẤC MƠ QUA


Khi màu nắng đã xế chiều
Người ta hay nhớ về một thời tuổi nhỏ
Những mộng mị thần tiên còn nằm nguyên đó
Ngày ngọn gió chiều thổi dạt cánh diều bay

Khi ước mơ còn ấm vòng tay
Cơn nắng trưa hè cháy vàng trên tóc
Theo áng mây chiều chờ vầng trăng mọc
Đêm thánh thần huyền diệu giấc mơ hoa

Càng lớn rồi càng lại cách xa
Ngắm lá thu rơi nghe lòng thương nhớ
Chiều bâng khuâng len vào hồn mới mở
Gom giọt nắng hồng về tô điểm màu môi

Là vô tư chợt mất đi rồi
Cơn lốc cuộc đời rực nồng nắng hạ
Đường ta đi gập ghềnh sỏi đá
Gai nhọn trường đời làm trái tim đau

Khi xanh tươi chợt thoáng úa màu
Vết thời gian hằn sâu trên gương mặt
Đó là lúc lòng buồn héo hắt
Ta trở về nguồn qua những giấc mơ

Ngày tháng nào tươi đẹp như thơ
Đã ngủ yên bên đồi dỹ vãng
Một đời người chợt qua như gió thoảng
Còn lại gì chỉ là những niềm đau .

Nguyễn Tấn Lực - K6

Trong hình ảnh có thể có: một hoặc nhiều người, thiên nhiên và ngoài trời

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét