Thứ Bảy, 13 tháng 1, 2018
CÁNH PHƯỢNG SÂN TRƯỜNG
Ghế đá sân trường còn nằm nguyên đó
Mà áo trắng em lạc mất đâu rồi
Chỉ còn lại một vầng mây xa vắng
Giữa khung trời héo hắt phai phôi
Bước thật khẽ trên lối mòn ngày cũ
Nghe âm xưa xao động đến vô cùng
Tiếng ve réo nhánh phượng buồn bật khóc
Thương ngày vui nào khác đóa phù dung
Trang sách nhỏ vô hồn nằm ngơ ngác
Bạn bè xưa giờ cách biệt sơn khê
Kỷ niệm cũ tưởng chừng nằm yên ngủ
Chợt bừng lên chợt ngất ngưởng lao về
Em còn nhớ còn thương thời áo trắng
Em còn yêu còn mến nắng sân trường
Xin hãy nhặt giùm tôi cánh phượng
Ép vào lòng để thấy vẫn còn thương...
Nguyễn Tấn Lực - K6
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét