Chủ Nhật, 4 tháng 6, 2017

Tình Thác Gọi



Ngày tháng hạ lũng hoang chiều trống vắng
Núi nghiêng buồn khe suối lặng dần trôi
Trơ sườn non góc đồi viên cuội trắng
Hóng âm thầm ánh nắng nhạt mờ phai

Con Sóc nhí bỗng dưng chừng chừ tư lự
Vướng bộn bề trăm mối cớ vì ai
Đâu ngọt mềm sương mai bờ môi nhỏ
Buốt tê nồng đắng chát vọng từ tâm

Tà áo bay em gầy hơn tiếng gió
Cõi trăm năm đứng đợi đến bao giờ
Bờ vai non có còn ngày xưa ấy
Hay nụ buồn trú ngụ ngó bơ vơ

Tình thác gọi hương rừng vương ngây ngấy
Trắng mây giăng cố xứ ghé bao lần
Mận gai nào tiếng chim rươm rướm máu
Khúc từ ly chuông vọng bủa vây ngân

Bến Tiêu Tương vệt mòn vùng cỏ dại
Chia đôi bờ vạt nắng mãi phân vân
Chốn thiên thai say bồng thơm men ái
Quyện vòng tay cho nhau đượm giấc nồng

Thạch Thảo viên, Thursday, April 13, 2017.
Vũ Đan Huyền.

___o0o___

_ Lời bạt
1 / Cảm tác từ

Là em

Ta làm thân Sóc nhí
Trong rừng thu tuyệt mù
Say hương nồng Thạch Thảo
Ngất ngây tình thiên thu

Ai hóa thân đá cuội
Ai làm kiếp triêu nhan
Quay lưng quờ níu vói
Bờ hư không rình chờ

Lần mò từng đêm mơ
Tìm hương mùi phảng phất
Môi kề môi say ngất
Cõi thần tiên xa xa

Mận gai nào chim hót
Tả tơi thân ngọc ngà
Cho tình ta thăng hoa
Cho tình ta thiên thu

Monday, April 10, 2017
Trinh Nguyên

2 / Giao tình vườn Thạch Thảo


Đào Nguyên thân,

Lời thơ Trinh Nguyên vẫn còn in dấu Nguyên Trinh. Âm giai cứ vang vọng mãi nơi lũng vắng cô tịch ngày nào.

"Ta làm thân Sóc nhí
Trong rừng thu tuyệt mù
Say hương nồng Thạch Thảo
Ngất ngây tình thiên thu "
(Trinh Nguyên)

Vâng, giữa rừng thu Thạch Thảo quyện mù khói đá mây nguồn lãng đảng cho ai đó cảm nhận ngất ngây men say tình nồng.

Mây mùa thu chốn núi rừng hoang liêu cứ vờn bay và chú Sóc Nhí mãi tung tăng đùa vui vô ưu bên nhành Thạch Thảo. Thế rồi bỗng chợt, trầm ngăm lặng buồn.

"Con Sóc nhí bỗng dưng chừng chừ tư lự
Vướng bộn bề trăm mối cớ vì ai
Đâu ngọt mềm sương mai bờ môi nhỏ
Buốt tê nồng đắng chát vọng từ tâm"
(Vũ Đan Huyền)

Và phải chăng,

"Tà áo bay em gầy hơn tiếng gió
Cõi trăm năm đứng đợi đến bao giờ
Bờ vai non có còn ngày xưa ấy
Hay nụ buồn trú ngụ ngó bơ vơ"
(Vũ Đan Huyền)

....
Hương thời gian như lắng đọng cùng bao hoài mơ. Tiếng chim vút cao ngân vang núi đồi rồi lao vào bụi mận gai như để minh chứng cho một tình yêu đích thực.

"Mận gai nào chim hót
Tả tơi thân ngọc ngà
Cho tình ta thăng hoa
Cho tình ta thiên thu "
(Trinh Nguyên)

Vâng, em à. Tiếng chim rỉ máu cho tình yêu trường tồn, cho tình chắp cánh bay vào thiên thu.

"Tình thác gọi hương rừng vương ngây ngấy
Trắng mây giăng cố xứ ghé bao lần
Mận gai nào tiếng chim rươm rướm máu
Khúc từ ly chuông vọng bủa vây ngân"
(Vũ Đan Huyền)

Ngọn lửa tình yêu mãi rực sáng em à.

"Bến Tiêu Tương vệt mòn vùng cỏ dại
Chia đôi bờ vạt nắng mãi phân vân
Chốn thiên thai say bồng thơm men ái
Quyện vòng tay cho nhau đượm giấc nồng"
(Vũ Đan Huyền)

Vâng,

Tiếng chim thà lao vào bụi mận gai
Để tình yêu vút cao
Để tình yêu sống mãi
Thà là được một lần được ngợi ca tình yêu
Để tình yêu thăng hoa vào thiên thu
Dẫu ta nhìn cuộc đời dưới lăng kính nào chăng nữa.
Thì tình yêu mãi ngự trị thế gian này đó em.

Tiếng sơn ca chỉ réo rắc vang lừng núi đồi giữa trời không bao la khi ngập tràn tình yêu vi diệu mà thôi em à.
Khi vắng bóng tình yêu, tiếng chim tắt lịm giữa bến bờ hoang vu ngục tù.

Là thế và thế đó phải không em.

VŨ ĐAN HUYỀN - K7


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét