(Tặng K.H và K.C)
Mẹ cha khuất núi, vườn xưa điêu tàn
Trầu khô, cau rụng võ vàng
Tiếng gà gáy lạnh mấy hàng tre thưa
Nhọc nhằn đời mẹ ngày xưa
Thân cò lặn lội nắng mưa chẳng màng
Hừng đông mẹ đã quá giang
Bến quê chiều xuống đò ngang mới về
Mồ hôi cha thấm ruộng quê
Mùa đông chân nẻ, hè về bỏng da
Ruộng gần… rồi đến rẫy xa
Cho con từng bước vươn ra với đời
Ngày con quê kiểng xa rời
Trong đôi mắt mẹ bao lời thương yêu
Cầm tay cha bảo ban nhiều
Dặn con cân nhắc những điều đúng sai
Con đi… chừng ấy năm dài
Lời cha mẹ dặn vang hoài bên tai
Chợ quê mẹ vẫn hôm mai
Mồ hôi cha vẫn ruộng cày đầy vơi
Chúng con lần lượt xa vời
Biển đời mê mãi – dần lơi nẻo về
Mẹ cha khắc khoải đường quê
Hoàng hôn đã xuống cận kề bên chân…
***
Con về… lòng những bâng khuâng
Đồi quê nhang khói mấy phần quạnh hiu
Thương cha, nhớ mẹ rất nhiều
Ngậm ngùi chim vịt kêu chiều buồn tênh.
PHAN MẠNH THU K9
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét