Thứ Bảy, 28 tháng 5, 2016

BẤT CHỢT TRONG TÔI


Tùy bút của Phan Trang Hy

Bất chợt cơn mưa bên cửa sổ, ngồi trong quán cà phê gần trường, tôi nghe lời bài hát Nhớ mùa Thu Hà Nội của Trịnh Công Sơn.
Rồi, bất chợt nắng ngọt tràn về, tôi như nghe lời thầy cô giảng thuở nọ. Tôi làm sao quên được ấm lời giảng Kiều của thầy Hồng hiệu trưởng, ngọt lời đọc thơ của cô Khanh, lời ví von giảng trong giờ vật lý của thầy Bang tổng giám thị, sôi nổi tài hoa của thầy Bạn trong giờ Việt văn, tỉ mỉ khắc nghiêm của thầy Lương trong giờ Vạn vật, bi hùng lời của thầy Hiếu trong giờ Lịch sử, chân chất trung thực của thầy Vân trong giờ Anh văn…
Và, tôi nhớ đến các bạn học cùng lớp ở Đông Giang ngày ấy. Tôi nhớ khi cắm trại ở Nam Ô, vui ơi là vui!... Tôi cũng nhớ từng tổ thi đua làm “bích báo”. Đứa nào đứa nấy đều muốn viết bài thật hay, đều muốn tỏ bày tình cảm với trường, với lớp. Trong tôi vẫn nhớ những lần tập văn nghệ, ai ai cũng muốn thể hiện mình qua những lời ca, điệu múa. Biết bao kỷ niệm về bạn cùng lớp, tôi nào kể hết…
Đôi khi ngang qua trường cũ, thấy các em vẫn áo trắng tan trường, tôi nghe lòng trĩu nặng. Áo trắng học trò dễ thương đến lạ! Dài bay bay nhẹ nhàng mang hương trời Đông Giang – Hoàng Hoa Thám, mang tình yêu, nỗi nhớ của bao thế hệ. Và trong tôi, thoáng thấy hình bóng của ai kia như vẫn đang đâu đây trong cõi trời An Hải, như trêu chọc tình tôi thuở học trò ngu ngơ, vụng dại.
Tôi nào quên được, bất chợt thấy đôi mắt diệu kỳ, đôi mắt to tròn và sáng của em nhìn những ai trong lứa bạn bè ngày ấy? Không biết khi ấy, em có nhìn, có nghĩ đến tôi không?...
Bất chợt đi trên đường Lê Lợi, tôi nhớ lại, khi học xong lớp 9, bọn chúng tôi chuyển qua học ở phố, con trai học ở Phan Châu Trinh, con gái học ở Nữ Trung học Hồng Đức. Từ đó, trong lòng tôi có những 3 trường: Đông Giang, Hồng Đức, Phan Châu Trinh. Một thời mến thương, tôi nào quên được!
Và trong tôi sống mãi thời non trẻ, áo trắng thần tiên ẩn hiện dáng em hiền. Tôi nhớ áo trắng ngày xưa tinh khôi đến lạ, nhớ nhớ nhiều tiếng cười trong veo tuổi học trò, nhớ những lần tan học vẫn dõi tìm bóng dáng ai kia.
Em vẫn ẩn hiện trong tôi. Tôi vẫn tìm em. Tìm được em rồi, nhưng em đâu có biết. Hay em biết rồi, em vẫn làm ngơ? Tôi thấy em ở nơi ấy đó nghe! Mừng khi em gặp các bạn, mừng khi ai ấy hát vu vơ khúc nhạc tình của Trịnh.
Và tôi, tôi thầm hát, hát mãi trong lòng: Nhớ đến một người để nhớ mọi người.
Tôi hát thầm lời thương quý Đông Giang – Hoàng Hoa Thám. Tôi cũng thầm nhớ một thời Phan Châu Trinh, Hồng Đức. Tôi hát thầm yêu nhớ cả trời Đà Nẵng sáng mắt em hiền như thuở thư sinh. Tôi như thấy em trong ngày hội mừng Đông Giang – Hoàng Hoa Thám một nửa trăm năm đầy tình thầy trò, bè bạn. Trong tôi vang lên giai điệu Nhớ đến một người để nhớ mọi người.


Tháng 1 – 2013
Phan Trang Hy 

(Phan Thanh Bình K5)

 

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN


Nhân dịp cuối tuần, anh Thường Đoàn K9 thư giãn với câu chuyện:



LỢI ÍCH CỦA THỰC PHẨM BẨN

      Ở đời, bất cứ sự việc nào cũng đều có hai mặt của nó, tất nhiên rồi, thực phẩm bẩn, độc hại đang phổ biến hóa, len vào từng ngỏ ngách, từng bữa ăn của cả nhà giàu lẫn nhà nghèo, cái cách mà người Việt đầu độc lẫn nhau hiện nay đang dắt díu nhau cùng đi vào…bệnh viện Ung bướu. Ăn cũng ngẻo, không ăn cũng ngủm, vậy nên ta cứ bình tĩnh mà sống, vui vẻ mà sống, cứ  tin tưởng …đa số thực phẩm của ta là an toàn, bây giờ ta vui vẻ thử xem mặt tích cực của thực phẩm bẩn ra sao ? tất nhiên về mặt nào đó nó cũng có lợi…
- Chị em muốn giảm béo chẳng cần hút mỡ, dùng thực phẩm chức năng, chi cho tốn kém, chẳng cần ra sức vận động tốn công, chỉ nghỉ đến thực phẩn bẩn tràn lan, ăn vào bị ung thư là sợ không dám…ăn, cơ thể mi nhon ngay, vài tháng là có thể đi thi hoa hậu !
- Mấy ông chồng hết dám…nhậu, đến nổi vợ cho đi nhậu cũng hổng dám đi, tránh được to bụng, tiết kiệm ngân sách cho gia đình.
- Với học sinh, phụ huynh có cho dư tiền cũng chẳng dám ăn quà vặt, thức ăn nhanh… nên không còn nổi lo sợ con em bị béo phì, chúng có cơ hội góp tiền giúp đỡ các bạn nghèo vượt khó, phát triển nhân cách.
- Nhà nhà trồng rau sạch, nhanh chóng nông thôn hóa thành thị, giúp phủ xanh thành phố, tạo ra những vườn treo, hấp dẫn du khách, chống bụi, giảm tiếng ồn, tạo môi trường trong lành lý tưởng.
- Người nội trợ và người đi mua sắm thực phẩm tất tần tật trở thành người tiêu dùng thông minh, nâng cao được trình độ dân trí.
- Không có “cầu” thì không có “cung”, thực phẩm bẩn không còn đất sống tự nó triệt tiêu, tự khắc trả lại môi trường trong lành cho vấn đề vệ sinh an toàn thực phẩm./.

                                                                                  THƯỜNG ĐOÀN .K.9

Thứ Sáu, 27 tháng 5, 2016

Nỗi Nhớ Trường Xưa


Về lại trường nhớ ơi là nhớ
Kỷ niệm xưa như thác lũ tràn về
Đi trên lối cũ gầy hoang cỏ mọc
Ngày vui nào chợt thoáng tựa cơn mê
Thương kỷ niệm xuống hai hàng lệ nhỏ
Buổi mực xanh giấy trắng biết đâu tìm
Màu áo trắng vương trong màu mắt ngọc
Một ánh nhìn cũng xao xuyến con tim
Em còn đó màu nắng chiều hoang dại
Hay phai tàn về tận cuối chân mây
Áo lụa trắng một thời bay xa mãi
Trăm năm ơi nỗi nhớ có hao gầy ...
Nguyễn Tấn Lực K7

Thứ Hai, 23 tháng 5, 2016

Trở Về Mỹ Khê


Tôi lại về Mỹ Khê
Vùng biển trời quen quen là lạ
Ai đem hoàng hôn giấu sau ngàn lá
Cho biển thay màu tím ngắt mênh mông
Chiều dần trôi tôi vẫn ngóng trông
Trông em đến cùng vui đùa trên cát
Cơn gió chiều nao tóc bay thơm ngát
Tôi hát bài tình ca thuở mười tám em tròn
Từ Sơn Trà đỉnh núi chon von
Tôi tìm em nhìn về bãi Rạng
Ngũ Hành Sơn bừng lên ngời sáng
Nhớ ngày đầu nói tiếng yêu em
Em xinh tươi với cánh môi mềm
Tình tôi bao nhiêu trao em tất cả
Gió động ngàn xanh rừng xao xác lá
Chiếc lá thu bay vào nỗi nhớ vô cùng …
Nguyễn Tấn Lực K6
 

Chủ Nhật, 22 tháng 5, 2016

CHUNG VUI CÙNG GIA ĐÌNH ANH KIỀU XUÂN LỄ K4


Hôm nay, ngày 22 tháng 5 năm 2016, gia đình anh Kiều Xuân Lễ K4 tổ chức Lễ Thành Hôn và Vu Quy cho trưởng nam Kiều Thế Vũ kết duyên cùng Nguyễn Đoàn Mai Thảo vào lúc 10g00 tại tư gia K226/9 Phạm Cự Lượng, Sơn Trà, Đà Nẵng. Buổi tiệc trà chung vui được tổ chức lúc 11g00 cùng ngày tại Sảnh B- Trung tâm Hội nghị tiệc cưới MINH CHÂU số 456 Nguyễn Tri Phương, quận Hải Châu, thành phố Đà Nẵng.
Anh chị chs Đông Giang và chs K4 xin chúc mừng gia đình anh Lễ chị Tiến, cầu chúc hai cháu Thế Vũ & Mai Thảo trăm năm hạnh phúc.










Thứ Bảy, 21 tháng 5, 2016

Bên triền thông reo


Sóng từ buổi ngát hương mơ
Dáng kiều sen nụ vần thơ quyện hồn
Bình minh nhịp với hoàng hôn
Đò đâu quạnh quẽ ngập hồn sầu dâng
Người về bến ngó bâng nhân
Tay buông gác mái trắng dần ngày sau
Tràng giang ố nước phai nhàu
Tái tê trống vắng nhuốm màu nắng phơi
Tịch dương khuất lối chiều ơi
Đường tim như có lá rơi trập trùng
Đầu truông gió hú ngượng ngùng 
Suối khe khản tiếng buông chùng nỗi riêng
Ta chờ ai cõi vô biên
Bóng nhòa cô tịch bên triền thông reo
Thạch Thảo viên, Friday, May 20, 2016
Vũ Đan Huyền K7

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN




Nhân dịp cuối tuần, anh Đoàn Thường thư giãn với vài mầu chuyện vui:

                                     LỜI CỦA CÁ.

               Hai vợ chồng cá cãi nhau:
-         Thằng hàng xóm nó nhờ tui chăm hộ đàn con nó lúc vợ vắng nhà, sợ chúng nó bơi lung tung nguy hiểm, có gì đâu mà ông ghen bóng ghen gió, la toán lên thế ?
-         Sao không ghen, thằng đó…cà chớn lắm !
-         Ông không tin, tui đi tự tử đây…
-         Xì, làm như dễ chết lắm, tự tử ở đâu ?
-         Thôi, ông ở đó nuôi con, tui bơi tới gần ống xã Formosa đây !


                                NHANH VÀ CHẬM.
 
                Cô giáo hỏi một học sinh:
-         Em hãy cho một ví dụ để minh họa  nhanhchậm ?
-         Thưa cô… nhanh như vụ truy tố quán cà-phê Xin Chào, chậm như vụ tìm nguyên nhân cá chết ở các tỉnh miền Trung !
-         ?!?!                        


                      ĐÀM VĨNH HƯNG ĐI BIỂN !
  
      Một ông đọc báo buổi sáng ở quán cà phê, thả tờ báo xuống nói với người bên cạnh:
- Ngư dân mình dạo này đi biển thường gặp Đ-V-H quá !
- Cái gì ? Đàm Vĩnh Hưng à ? Ca sĩ này cũng đi biển để động viên bà con ngư dân ra khơi sao?
- Ồ không…Đ-V-H là bị tàu lạ…đâm, va, húc !

                                                                                  THƯỜNG ĐOÀN. K.9

Thứ Sáu, 20 tháng 5, 2016

Trang trại thẳng đứng cung cấp 900 tấn rau sạch cho Mỹ mỗi năm



Trang trại thẳng đứng do công ty AeroFarms ở Mỹ thành lập có thể cho thu hoạch 900 tấn rau lá xanh một năm mà không cần đất, thuốc trừ sâu hoặc ánh nắng Mặt Trời.

Theo Tech Insider, trang trại của AeroFarms nằm trong một nhà kho rộng hơn 6.400 m2 ở Newark, New Jersey. Khi chính thức đi vào sản xuất từ mùa xuân năm nay, nơi đây trở thành trang trại thẳng đứng lớn nhất thế giới, với 250 loại thảo mộc và rau xanh. Các loại cây trồng nằm trên khay xếp cao tới gần 10 m dưới ánh đèn LED và máy cảm biến theo dõi quá trình phát triển.
Để tránh cho cây trồng khỏi nhiễm khuẩn, tất cả nông dân ở AeroFarms đều đeo găng tay cao su, bịt đầu và đồ bảo hộ toàn thân. Bất kỳ người nào vào nhà máy đều phải rửa tay, đội lưới bịt đầu và quẹt giày trên một tấm thảm đặc biệt.
Quá trình gieo trồng bắt đầu với việc nông dân đổ hạt giống nhỏ xíu lên một khay trồng phủ vải và nhựa tái chế. 
Các khay được đặt dưới bóng đèn LED mô phỏng ánh sáng Mặt Trời tự nhiên. Ánh sáng phát ra ở cường độ và quang phổ phù hợp với mỗi loại cây.
Đối với con người, đèn LED có màu trắng, nhưng trong thực tế, cây trồng phát triển dưới ánh sáng kết hợp giữa màu đỏ và xanh dương, Oshima cho biết.
Những chiếc quạt nhỏ quay ở giữa mỗi dãy, cung cấp oxy cho cây xanh. Các khay cũng được phun dưỡng chất theo định kỳ.
Cảm biến trên khay thu thập dữ liệu ở 30.000 điểm để theo dõi quá trình cây phát triển. Dữ liệu được các nhà khoa học từ Viện Công nghệ Massachusetts và Đại học Harvard phân tích, cho phép nông dân thường xuyên cải tiến phương pháp gieo trồng.
Nếu cây cải xoăn không nhú ở một quang phổ ánh sáng hoặc nồng độ oxy nhất định, nông dân sẽ điều chỉnh các điều kiện cho vụ mùa tiếp theo.
Các nông dân có thể khiến cho rau lá xanh có vị cay hoặc ngọt bằng cách thay đổi thuật toán kiểm soát điều kiện gieo trồng.
Mỗi năm, AeroFarms thu hoạch 30 vụ và sản xuất 900 tấn rau lá xanh, trong khi một trang trại ngoài trời thông thường ở New York chỉ có thể sản xuất tối đa ba vụ mùa rau diếp nếu thời tiết tốt.
AeroFarms sử dụng ít hơn 95% nước và 50% phân bón so với trang trại trồng rau truyền thống. Tất cả cây trồng đều sinh trưởng mà không cần thuốc trừ sâu, bởi chúng được bảo vệ khỏi sâu bệnh khi phát triển trong nhà kho.
Trang trại thẳng đứng trong nhà kho hứa hẹn cung cấp lượng rau xanh tươi ngon khổng lồ cho cư dân địa phương và có thể dễ dàng vận chuyển đến những thành phố lân cận.
AeroFarms cung cấp rau sạch quanh năm cho New York và New Jersey với mức giá rẻ ngang rau diếp hữu cơ.

Thứ Tư, 18 tháng 5, 2016

ĐỌC LẠI CÂU KIỀU




Nhẩn nha đọc lại câu Kiều
Ngẫm cho trong đục cũng nhiều cảm thông
Nét xuân sơn vệt má hồng
Làn thu thủy chắt vào sông Tiền Đường
Ai đâu thoát khỏi vô thường
Cành lê trắng điểm mười phương lụy phiền
Ngỡ rằng am cỏ an nhiên
Không không , trời đã định duyên đấy mà
Sắc tài rỏ máu bài ca
Lầu xanh rỏ máu cánh hoa giữa đời
Chan chan nước mắt Kiều ơi
Nuốt vào trong để tiếng cười trên môi
Tường hoa ngày ấy đâu rồi
Chân trời , góc bể xa xôi , khó tìm
Bụi đời sấp ngữa cánh chim
Cắn răng , đứt ruột, trái tim - gởi rồi
Dẫu trăm năm, một kiếp người
Dẫu không yêu cũng một lời chị trao
Mười lăm năm nỗi khát khao
Chữ tài đâu , chữ tai đâu có nhầm
Khó lòng thay một chữ tâm
Đời dâu bể, ba  trăm năm cần gì

Huỳnh Văn Mười K7

Thứ Hai, 16 tháng 5, 2016

Cung tình vòng tay vói


“Cõi hồn ai thấu chi chăng
Vàng tơ lụa nắng dặm băng não lòng
Trăm năm một kiếp tình trong
Tơ vò nương gởi nhớ mong qua trời”
***
Nhập hoang mê mơ thiên đường bụi bặm
Ngập đắm hồn sâu bể thẳm sầu đau
Say chấp chới cung tình vòng tay vói
Chân nai lạc hồn phách chạnh niềm lau
Mây viễn du biệt trôi miền lận đận
Ngóng về đâu hay bão cát phương mờ
Vườn Thạch Thảo áng phù dung trổ muộn
Giữa bến đời cuồng nộ khoảng trời mơ
Chiều đứng ngó trơ vơ trời biển động
Hận tràn trề xa ngái mịt mù khơi
Màu cẩm thạch phô trơi chìm sóng biếc
Dương liểu buồn câm gió lại im lời
Thanh hòa nguyệt mộng vầng trăng vành vạnh (*)
Suối tóc nào sen ướp rộng ngày xanh
Hay quẩn quanh u ơ chờ cô tịch
Hót vô âm ẩm ướt tiếng vàng anh
Ta quán trọ đìu hiu chiều khách lữ
Kiếp thân tằm có nhả trọn vòng tơ
Ốc mượn hồn nhớ em da diết nhớ
Biết về đâu và cho đến bao giờ
Thạch Thảo viên, Monday, May 16, 2016
Vũ Đan Huyền K7
Lời bạt:
(*) Rằm tháng Tư âm lịch.
Thanh hòa nguyệt : Tháng tư.

Thứ Bảy, 14 tháng 5, 2016

CHIA TAY MÙA HÈ


Mùa hè đã đến rồi
Hoa phượng đỏ trong tôi
Sắc hoa màu ly biệt
Tan tác phút chia phôi
Bạn bè xa mất rồi
Nụ cười héo trên môi
Ngày vui còn đâu nữa
Tạ từ, xa nhau thôi
Vội vàng trang lưu bút
Vài dòng trao cho nhau
Rồi cách xa biền biệt
Buồn nầy ai có hay
Phượng đỏ, xót xa thôi
Chia tay là hết rồi
Sân trường sao vắng lặng
Giọt sầu đắng trên môi….
Nguyễn Tấn Lực K6


THƯ GIÃN CUỐI TUẦN


Nhân dịp cuối tuần, anh Thường Đoàn K9 thư giãn với:



CHÍ PHÈO LẠI CHỬI



      Cả cái làng Vũ Đại này, chẳng ai lạ gì hắn, hắn vừa đi vừa chửi, bạ gì chửi nấy, vấp một khe hở trên đường suýt té, thế là hắn tru tréo:

- Mả cha cái lũ ăn hại, ăn không chừa nước, chừa cái, chừa cặn, đường sá thì làm đắt nhất thế giới, thế mà ba bảy hăm mốt, sụp lên sỉa xuống, lún nứt tùm lum, tiền vay của người ta chứ phải của chùa đâu, ông chúng mày vấp té gãy xương làm sao cõng nợ công đây ? Hử! May mà suýt té, chứ té nằm ngay đơ trên đường chắc chúng bây ăn luôn cái ấy của ông mất, rõ khỉ !

     Rồi hắn khật khưởng đi về cuối xóm, thấy một lũ con gái choai choai mặc quần áo học sinh, mang khăn quàng trên cổ, chúng xúm nhau đánh hội đồng dã man một bạn học, lũ còn lại không can gián mà còn la hét cổ vũ, có đứa vô cảm quay clip cười hố hố, thế là hắn chửi:

- Cái lũ học trò mất…dạy, hỏng, hỏng hết, nhà trường giáo dục cái kiểu gì mà tạo nên cái lũ vô văn hóa, bạo lực học đường năm sau cao hơn năm trước, cải cách đi cải cách lại xoành xoạch mà thầy chẳng ra thầy, trò chẳng ra trò, thầy trò đánh nhau như phim, thật chẳng ra cái thể thống gì…Ông mày đề nghị mấy ông trên bộ Học, đổi tên ngành Giáo dục thành ngành Giáo …đục!!! cho nó phù hợp với những “trận đánh lớn” của mấy ổng.

 Lại thấy mấy ông ngồi nhậu bên đường, hắn sà tới gây sự, chỉ tay vào cái

lò than nướng mấy con khô mực, hắn hùng hổ:

- Thằng nào dám đụng vào cái lò gạch của ông ? Tụi bây làm gì con Thị Nở ?

  Thừa biết hắn kiếm cớ nhậu chùa, đuổi hắn đi cầm chắc chuyện hắn

rạch mặt ăn vạ, các bợm nén lòng mời hắn…nhậu, hắn trịch thượng ngồi xuống, rót rượu, phá mồi như chốn không người, mấy ông giả vờ tàn cuộc rồi lén tập trung nơi khác tiếp tục gầy độ.

      Lết chưa tới cái lò gạch, hắn bị Tào Tháo rượt trối chết, biết chắc mình bị ngộ độc bởi thực phẩm bẩn, có khi uống nhầm rượu pha chế từ cồn công nghiệp, ăn khô mực chế tạo từ…cao su, nên bị lão Tào rượt thở không ra hơi, hắn vẫn gân cổ lên chửi:

- Tụi bây một lũ ăn hại, ba bốn bộ xúm nhau quản lý cái bếp ăn mà làm chẳng ra hồn, chăn nuôi thì đầy chất tạo nạc, formol, hàn the, phẩm màu công nghiệp, hóa chất, thuốc trừ sâu, u-rê, đem tẩm ướp thực phẩm tràn lan…biến đồ thối thành đồ tươi, biến thịt heo  thành thịt bò, biến vịt con chết dịch thành chim quay đặc sản, trái cây để ba tháng không hư…thế mà còn lu loa…đa số thực phẩm vẫn an toàn ? Toàn những thứ bất an thì có!

  Đến đây thì hắn xìu, sùi bọt mép rồi lăn ra bất tỉnh…nếu may mắn tỉnh lại, chắc chắn Phèo sẽ chửi tập…tiếp theo ./.

                                                                                         

                                                                              THƯỜNG ĐOÀN K.9

Thứ Sáu, 13 tháng 5, 2016

TIN BUỒN


Cụ bà NGUYỄN THỊ CHÁU ( Nhạc mẫu anh Huỳnh Quang Trí chs K6 ) qua đời lúc 8g 50 phút ngày 13/5/2016 (nhằm ngày Mồng 7 tháng 4 Bính Thân) tại nhà riêng số 90 đường Nguyễn Thiện Kế tổ 63 phường An Hải Đông, quận Sơn Trà thành phố Đà Nẵng, hưởng thọ 82 tuổi.
Lễ nhập quan: 21g00 ngày 13/5/2016
Lễ viếng: 7g00 ngày 14/5/2016
Lễ Di quan: 7g00 ngày 16/5/2016 tức ngày 10 tháng Tư Bính Thân
An táng tại Nghĩa trang xã Hòa Khương, huyện Hòa Vang, thành phố Đà Nẵng
Thầy cô và chs Đông Giang - Hoàng Hoa Thám xin chia buồn cùng gia đình anh Trí chị Hoa và tang quyến, nguyện cầu hương linh cụ bà sớm siêu thoát.


Thứ Tư, 11 tháng 5, 2016

Lạnh Nắng Vàng Hanh


(Bài cảm Tê cóng nắng vàng hanh của VĐH)

Em có đợi bên kia bờ biển biếc
Vân vê buồn những sợi tóc màu xanh
Ta đồi núi hoang liêu từ cách biệt
Lạnh vào hồn lạnh buốt nắng vàng hanh


Rừng đã khép hoang hồn lên phiến lá
Đêm hao gầy tâm sự với trăng sao
Thân gỗ mục phiến âm chùng rời rã
Khép hàng mi chờ mộng mị bay vào

Ơi đóm lửa đêm tàn sao quái dị
Cứ bập bùng âm ỉ tận mai sau
Ta mãnh thú lá rừng làm huyệt mộ
Tiếc thương chi sao cây cỏ cau mày

Sao bóng dáng vầng trăng xưa vẫn sáng
Soi đồi hoang từng đêm tối ta về
Phương trời lạ em lúc nào chợt nhớ
Gởi chút buồn về tận xứ bên tê …

Nguyễn Tấn Lực K6

Thứ Ba, 10 tháng 5, 2016

Tê cóng nắng vàng hanh


Ai có đợi bên tê bớ suối biếc
Thả hồn chìm đá tảng bám rêu xanh
Ta du thủ sóng chiều con nước ngược
Gót lưu đày tê cóng nắng vàng hanh
Cơn gió lạ trở mình trên phiến lá
Khép hao gầy mông muội cánh bông ngò
Hồn trơ đó bơ vơ tình củi mục
Đợi đông về nhen nhúm bụi tàn tro
Đóm liêu trai lửa buồn ôi quái dị
Ánh bập bùng thiêu đốt cả ngày mai
Thân còng gió não nề xây mộ gió
Buổi đi về im ắng mảnh hình hài
Sao vẫn hoài bóng dài trăng cô tịch
Dáng lau nghiêng thắp nhớ cảnh đồi hoang
Chừ xứ lạ phương nao chừng quạnh vắng
Kiếp phù du đêm trắng chuổi ngày tàn
Thạch Thảo viên, Monday, May 09, 2016
Vũ Đan Huyền K7
 

Chủ Nhật, 8 tháng 5, 2016

MẸ



Nhân ngày Mother's Day nghĩ về Motherland.

Mẹ ngồi tựa cửa, tóc bạc phơ,
Lưng còng thương quá, mắt đã mờ,
Lũ cháu ở nhà, ôi tiều tụy,
Đàn con xa xứ, quá bơ vơ,
Khát vọng muôn đời, như giấc mộng,
Ước mơ vạn kiếp, chỉ vần thơ
Mẹ mong con cháu về sum họp,
Dựng lại nếp nhà, dựng ước mơ!

Vũ Đông Thám K7



 

Thứ Bảy, 7 tháng 5, 2016

NHẬN NỢ


Trốn cơn khát, núp bóng mát ven đường,
mới hay rằng mình mắc nợ quê hương;
nhận ra rằng còn món nợ yêu thương
cần phải trả cho con đường đã bước…


Ông cha trao trọn dặm dài đất nước
Hồn oai linh thành Tổ quốc thần thiêng
truyền cháu con biết khinh miệt xích xiềng,
xủng xoảng khua điên cuồng nghìn năm trước…


Lênh đênh trôi theo vận đời xuôi ngược
Hồn non sông thành hành lý vắt vai
bóng tiền nhân trải bóng mát đổ dài
Quê hương ơi! Còn nợ người nhiều quá!


Tiếng thầm thì trong hàng cây, kẽ lá…
phải chăng là tiếng vọng của cha ông:
“Cháu con ơi gắng gìn giữ non sông,
cả dân tộc nợ con đường phía trước..."


Vugia K7

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN


 Nhân dịp cuối tuần, anh Đoàn Thường K9 thư giãn với câu chuyện:



TAM QUỐC…RẬN.

                                                              ( Bà con với Tam Quốc Chí )



        Lưu Manh ( hậu duệ của Lưu Bị )muốn chiếm đất Kinh Châu, bèn họp kín để bàn mưu tính kế:

    Vốn nóng tính, Trương Phỉ ( hậu duệ của Trương Phi ) bộc trực:

- Ta vốn đông dân, nhiều lính, vũ khí hùng hậu, chỉ việc dồn sức đánh một trận, lấy thịt đè người, Kinh Châu không cự nổi ba ngày, tự khắc đầu hàng..

    Vốn mềm mỏng, thâm thúy, Quan Vâng Lời ( hậu duệ Quan Vân Trường ) góp ý:

- Anh Phỉ hồ đồ, mỗi thời mỗi khác, bây giờ không phải là lúc cứ quân nhiều là thắng, khinh địch là chết với địch, lịch sử cho thấy xe đã từng bị châu chấu đá cho gãy càng, nếu có được chăng nữa  thì “chó chết mèo cũng nhăn răng”! chi bằng ta dùng chước, không cần động binh mà Kinh Châu tự đầu hàng.

 Thừa hưởng gen di truyền mưu lược của tổ phụ, Giả Các Loại ( hậu duệ của

Gia Cát Lượng ) phân tích:

- Tôi thống nhất ý kiến với anh Quan Vâng Lời, ta không cần đánh mà Kinh Châu tự thất thủ, vấn đề chỉ còn là thời gian thôi…

 Lưu Manh gật gật cái đầu, lim dim hai con mắt lươn ti hí, nói:

- Lâu nay, tài mưu lược trong thiên hạ không ai sánh kịp Giả huynh, hôm nay huynh có thể vạch ra kế hoạch cụ thể để anh em ta cùng thảo luận, góp ý, cho hoàn chỉnh…

 Giả Các Loại vuốt râu, thong thả :

- Ta tập trung đánh vào kinh tế, tỉ như ta cho người sang Kinh Châu mua những thứ quái đản như móng trâu, đỉa, sầu riêng non… gây hoang mang, mặt khác, đánh vào tính hám lợi của người dân họ, ta tung hóa chất độc hại vào để chúng sử dụng chế biến thực phẩm, tự đầu độc lẫn nhau, ta phụ họa thêm bằng cách tuồn hàng giả, hàng nhái đầy chất độc, kể cả đồ chơi trẻ em tẩm chất độc hại… tràn ngập vào thị trường họ với giá rẻ mạt, từ đó gây nên bệnh tật, tạo gánh nặng cho nền kinh tế, và làm suy yếu sức khỏe cả một giống nòi…kế nay gọi là  Kinh tế chết.

 Quan Vâng Lời lên tiếng:

- Kinh Châu là một đất nước Nông nghiệp, lúa mà thiếu nước thì kể như tiêu, ta tập trung xây thật nhiều các đập thủy điện khổng lồ trên đầu nguồn, mùa hè ta tích nước, dưới đồng bằng Kinh Châu đất khô, nhiễm mặn, lúa chết, cá chết, mùa mưa ta bất ngờ đồng loạt xả nước, xóm làng chúng lũ cuốn trôi ra biển, nông dân mất mùa, đói khổ, bỏ ruộng đồng, sống dỡ, chết dỡ, kinh tế thiệt hại biết bao nhiêu…kế này gọi là Đồng bằng chết !

Hay ! hay ! Lưu Manh khoái chí vỗ đùi…

- Trương Phỉ, đệ có kế gì không ?

Hiểu ra vấn đề, thời đại này không có đất cho tính hiếu sát dụng võ, Trương

Phỉ cũng tham gia:

- Lợi dụng đầu tư, ta tìm mọi cách đầu độc một vùng rộng lớn trên cao nguyên của chúng chứa bùn đỏ, chất độc hại này tìm ẩn nguy cơ hủy diệt môi trường, chỉ chờ đợi…sự cố nữa là xong, kế này gọi là Rừng chết.

 Giả Các Loại vỗ vai Trương Phỉ, khen ngợi:

- Huynh tiến bộ rất nhanh, đáng khen, đáng khen…Kinh Châu còn có một dãi bờ biển dài, nguồn lợi từ biển cũng rất lớn, Quan Vâng Lời, huynh có kế gì không ?

- Cũng dưới danh nghĩa đầu tư, ta mồi chài để tìm những cửa biển mang tầm chiến lược, thuê đất dài hạn năm bảy mươi năm, rồi xây dựng các khu phức hợp công nghiệp khổng lồ, âm thầm xả thải chất độc từ từ giết biển, kế này gọi là Biển chết.

      Lưu Manh cả cười, híp hai con mắt lươn ti hí…

- Giỏi lắm, giỏi lắm, các đệ thật là thần thông quảng đại, kinh tế chết, đồng bằng chết, rừng chết, biển chết… Kinh Châu còn gì để chống cự, ta cần gì phải động binh. Cám ơn Trương Phỉ, Quan Vâng Lời và Giả Các Loại lắm lắm…

 Muốn biết ý đồ của Lưu Manh thực hiện thế nào, số phận của đất Kinh

Châu ra làm sao, xin xem hồi sau sẽ rỏ .   



                                                                      THƯỜNG ĐOÀN- K.9.

-