Tả tơi một cánh hoa xuân
Rạch ngang mưa gió, ngập ngừng về đâu ?
Về đâu trốn được bể dâu !
Thà rằng nằm đó chịu sầu trần gian...
Chờ qua một kiếp, hoa tàn !
Loài hoa sắc thắm mà mang màu sầu...
Dù cho bão táp, mưa ngâu
Hoa tơi trong gió, vẫn ngời dấu xuân.
Phạm Nguyễn
( Nguyễn Thị Đào K9)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét