Thứ Bảy, 30 tháng 1, 2016

MỘT HÔM LÊN NÚI




Một hôm lên núi ngồi ngắm mây
Phù vân sao bạc trắng chân mày?
Nghe hơi đá thở mòn sương khói
Phả xuống trần gian bay bay bay
Một hôm lên núi ngồi ngắm trăng
Ô hay! Vết lẹm nhíu khuôn Hằng
Ngân hà sao sớm đi đâu vội
Bỏ mặc sương mờ giăng giăng giăng
Một hôm lên núi ngồi ngắm tôi
Tìm trong râu tóc vệt luân hồi
Bỗng nghe trong đó lời ai gọi
Vay trả từ đây thôi thôi thôi
Một hôm lên núi, người có hay
Từng bước nhân gian xỉu mặt mày
Giang hồ giữa dốc xin quay lại
Níu bóng thiền môn say say say
Tháng 01/2016
Huỳnh Văn Mười K7

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét