Thứ Năm, 3 tháng 12, 2015

TRỞ GIẤC



Đêm nằm nghe tiếng mưa rơi
Bên thềm hiu hắt khi vơi khi đầy
Mưa len qua trái tim gầy
Vỡ thành nỗi nhớ những ngày tháng xa…

Mùa này phượng đã đơm hoa
Con ve chắc cũng về qua sân trường
Một thời biết mấy yêu thương
Mang theo suốt những năm trường xa quê.

Rồi ngày trở gót tìm về
Quạnh hiu cửa khép, bốn bề nắng rơi.
Đã qua gần hết một đời
Có còn chi nữa mà vời vợi thương!
Người về nhạt phấn phai hương
Điệu buồn rơi giữa sân trường nhặt thưa…
……
Ngoài kia trời vẫn cứ mưa
Trở mình vài bận – cũng vừa tàn đêm.


PHAN MẠNH THU K9

1 nhận xét:

  1. ừ ừ ..thì cứ da diết những hoài niệm xa xôi ...đó là dung nhan của chúng ta ?? là linh hồn ..là ngôn ngữ của thi ca nữ sĩ họ Phan ?? chúc viết sung !!!

    Trả lờiXóa