(Xin tặng những người con Đất Quảng mến yêu)
Ai về Vu Gia, ai qua Hiệp Đức
Dừng chân nghỉ sức trông về Phước Sơn
Em thương anh hãy gác bỏ giận hờn
Lên đèo xuống dốc chập chờn núi xanh
Quanh co đây đó Sông Tranh
Dòng nước chảy ngược từ Đông sang Đoài
Thương nhau nhớ phải thương hoài
Tìm về nguồn cội quê mình Sông Thu
Sương mai khói tỏa mịt mù
Gập ghềnh đá núi,vi vu gió rừng
Xa trông HÒN KẼM ĐÁ DỪNG
Ơn Cha nghĩa mẹ xin đừng phôi pha
Bòn bon, Măng cụt đơm hoa
Đại Bường,Trung Phước mượt mà màu xanh
Sông Thu Bồn nước ngọt lành
Vườn dâu, nương lúa như tranh họa đồ
Ai vô Núi Quế thì vô
Cà Tang đón khách nhấp nhô chuyến đò
Nông Sơn khai khoáng đốt lò
Khu công nghiệp mới bụi tro đâu còn
Quanh quanh những núi cùng non
Đèo Le uốn lượn xóm thôn ven rừng
Cầu Kiểm Lâm mía ngọt lừng
Đây bến Giao Thủy THU BỒN – VU GIA
Ai ra Quảng Huế thì ra
Ta về Ái Nghĩa đậm đà tình quê
Từ bát nước đến thuốc rê
Ai xa cũng nhớ ai về cũng mong
Sông Thu nước chảy xuôi dòng
Qua làng Tư Phú níu lòng người đi
Biền dâu bãi mía xanh rì
Tằm tang một thuở Vương Phi họ Đoàn
Qua Long Hội đến Kỳ Lam
Một thời nhộn nhịp ga vang còi tàu
Đây Bến Hục kia Xuân Đài
Văn Ly, Gò Nổi, Bảo An, Bến Đền
Đôi bờ sông nước thênh thênh
Điện Phước, Bất Nhị, Bường An tháp chàm
Chiều lên mái lá khói lam
Mục đồng lững thững xua trâu về chuồng
Bên bờ bao lũy tre buông
Vươn mình soi nước trên sông bóng chiều
Vĩnh Điện xe cộ dập dìu
Vào nam ra bắc mọi chiều đông vui
Xa nguồn cội đổ về xuôi
Sông Thu bồi đắp phì nhiêu ven bờ
Hội An phố cổ nên thơ
Cửa Đại rộng mở lững lờ dòng trôi
THU BỒN nghe nhắc bồi hồi
Người con xứ Quảng xa xôi tìm về.
Trần Ngọc Anh - K10
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét