Thứ Bảy, 13 tháng 12, 2014

CÁI TÔI




Trí tuệ như trăng sáng giữa trời,
Bao trùm thiên hạ, chiếu muôn nơi.
Muốn tìm được nó, đừng phân biệt
Cả rừng phong hoặc lá phong rơi.
("Cảm hoài 2" - Bảo Giám Thiền sư)

***********



CÁI TÔI

một hôm lên núi tìm từ thức
chỉ thấy mây ngàn lộng gió khơi
quơ tay tách hai bờ hư thực
nhặt nửa trăng gầy, nửa bóng tôi

ta đứng bên nầy là núi rộng
xa phía trời kia biển xanh rờn
một tay ta đỡ ngang trời mộng
hái bóng trăng tàn soi thiệt hơn

nghĩ, dưới trời cao là ta đó
chỉ có ta ôm một bóng tôi
lợi-danh sương điểm đầu ngọn cỏ (*)
ta và tôi... thả một dòng trôi...

sực tỉnh, lặng yên nghe hơi thở
vui-buồn một thoáng mây về qua
buông cả cái tôi đeo nằng nặng
dưới trời xanh, đâu cũng quê nhà.
 
Mộc Miên Thảo
( Nguyễn Đăng Khoa)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét