Thứ Tư, 15 tháng 10, 2014

THƠ HUỲNH THỊ THIỆP K10 trong VỀ LẠI TRƯỜNG XƯA





NHỚ ƠN XƯA

Kính tặng Thầy Lê Văn Rơi cùng tất cả cácThầy Cô

Trên bục giảng thầy hòa cùng bụi phấn
Dạy chúng em bao kiến thức tinh tường
Tay thầy vẽ vòng tròn tâm cố định
Lời thầy vang bao ước vọng vào đời
Và cứ vậy thầy cùng trò chăm chỉ
Vượt qua bao thử thách tuổi hoa niên…
Thời thế đổi thay, thầy trò chia cách
Bạn bè gặp nhau cứ hỏi tin thầy
Trời phương Nam đất lành nắng ấm
Được tin thầy không tin được thầy ơi!
Báo tin vui các bạn đến thăm thầy
Sau ngần ấy năm trời thầy biền biệt
Thật xúc động thầy trò mừng rơi lệ
Cuộc vô thường biển dâu biến đổi
Thầy khác xưa sau cơn bịnh nguy nan…
Nhưng ánh mắt vẫn ngời tia hy vọng
Cám ơn thầy cùng tất cả thầy cô
Dạy chúng em định hướng được tương lai
Là kim chỉ nam đưa chúng em đến bến bờ hạnh phúc…
Bạc trắng mái đầu thầy trò gặp lại
Nhưng sao lòng như mới tuổi mười lăm
Tháng chín về đất trời reo mừng gọi
Từng đàn chim về tổ đón bình minh
Ơn thầy cô dạy dỗ những tháng ngày
Xin kính dâng muôn đóa hồng tươi thắm


THÁNG CHÍN NÀY CÔ CÓ VỀ KHÔNG?
 Kính tặng cô Trần Thị Việt Anh

Tháng chín này cô có về không?
Về nghe hoa nắng rộn sân trường
Về cho em được làm cô bé
Bục giảng cô trò bụi phấn vương...

Tháng chín này cô có về không?
Về cho thềm vắng nở hoa cười
Cho thu vàng sắc vương  màu nhớ
Cho lá sân trường mãi ngây ngô

Cô giáo yêu ơi kỷ niệm đầy
Trở về áo phủ bụi đường xa
Ngày xưa nét phấn vàng mơ ước
Giáo án lung linh những sắc màu...

Lạc bước mênh mông giữa xứ người
Nghe vàng nỗi nhớ buổi vào thu
Cô ơi trường cũ đang mời gọi
Hẹn gặp cô yêu giữa thu vàng...




THÁNG CHÍN HOÀI THƯƠNG
    
Tháng chín trở về bạn ơi tha thiết gọi
Góc phố buồn mưa thấm đẫm giọt rơi
Hồng Dũng ơi! Nhớ ngày nào mỗi lần tan lớp
Con đường về vui tíu tít tuổi thần tiên
Lần chia tay có hay đâu là lần sau cuối
Vĩnh viễn không về....Khóc bạn tối không trăng
Không mộ phần, không khói nhang tiễn bạn
Nhưng nhang lòng luôn khấn nguyện bạn ơi!
Biển lặng yên bao chiều tôi khóc bạn
Hư vô cõi về mong bạn thảnh thơi
Ngày trở về bỗng thấy hồn lạnh giá
Nghe nỗi buồn vương khắp cõi người ta
Hàng sầu đông lặng sầu thương phận bạc
Lá lìa cành vẫn da diết chuyện ngày qua
Tôi lang thang sân trường gom kỷ niệm 
Lòng chợt mềm bao nổi nhớ không tên
Hành lang vắng tôi tìm nhân dáng bạn
Ghế đá lạnh lùng phượng vỹ thờ ơ
Bất chợt cơn gió nhẹ thổi về...
Tôi nghe đâu đó tiếng cười hồn nhiên của bạn
Nhớ thương hoài hồn vụn vỡ bạn ơi!
                               
Huỳnh Thị Thiệp K10 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét