Một câu chuyện mà khi kể ra nhiều anh chị cho rằng dù người có đầu óc hài hước cỡ nào đi nữa cũng không thể hình dung ra một câu chuyện như đùa xảy trên đất nước chúng ta gần đây: Tiến sĩ Y khoa với trình độ "gần như không biết gì" chưa một lần cầm tai nghe, chưa từng chích xilanh.. đăng trên Báo Lao Động:
Đây
không phải là chuyện đùa. Đây là những gì có trong một bài điều tra với
nhân chứng, vật chứng hết sức rõ ràng. Thậm chí, cả kỹ nghệ để biến một
anh lái gỗ thành tiến sĩ y khoa cũng hết sức rành mạch. Bài báo khoa
học thì nhờ người viết thuê “đưa cho họ mấy đồng nhờ đăng bài”. Chạy để
có tên trong một tổ chức phi chính phủ để hồ sơ đi lọt. Đề cương được
nhờ làm. Ngay cả khi bảo vệ luận án, lỡ có không biết gì thì cũng “yên
tâm, cái đó lo được”.
Và
người có thể hô biến một anh lái gỗ, một viên thuốc không biết đọc tên,
trở thành tiến sĩ y khoa, là đương kim Trưởng bộ môn Y học cộng đồng,
Đại học Y Thái Nguyên, ông đương nhiên cũng là một... tiến sĩ.
Cách
đây chưa lâu, báo chí phát hiện ra một tiến sĩ giám đốc sở lấy bằng
tiến sĩ ở ĐH Nam Thái Bình Dương (Mỹ) trong khi một chữ hello không
biết.
Rồi
một tiến sĩ phó bí thư tỉnh ủy lấy bằng tiến sĩ, cũng ĐH Nam Thái Bình
Dương, cũng Mỹ, trong chỉ 6 tháng và với giá 17.000USD.
Và đến giờ là tiến sĩ lái gỗ, với giá 200 triệu.
Cũng
cách đây chưa lâu, một câu hỏi đã được đặt ra: Theo số liệu thống kê
mới nhất của Bộ GDĐT, tính đến năm 2013 có 633 tiến sĩ là giảng viên các
trường cao đẳng, 8.519 tiến sĩ là giảng viên các trường đại học, vậy
15.000 tiến sĩ còn lại đang ở đâu?
Câu trả lời ít hại nhất, ít nguy hiểm nhất là họ đang không làm gì. Không nghiên cứu khoa học.
Thà
để cái học vị tiến sĩ chỉ để trang trí tấm danh thiếp, còn hơn những
tay lái gỗ phô phang tấm bằng vào việc nghiên cứu, hoặc thậm chí...cứu
người.
Trở
lại với bài điều tra 200 triệu lấy bằng tiến sĩ y khoa. Dư luận thật sự
đã bừng bừng phẫn nộ, chủ yếu là vì mấy chữ tiến sĩ y khoa, bởi không
thể đoán biết được điều gì xảy ra khi một tiến sĩ lái gỗ hành nghề kê
đơn bốc thuốc dối trá ngụy tạo trên sức khỏe và tính mạng người bệnh.
Nhưng
vấn đề nghiêm trọng không phải chỉ ở chỗ đây là câu chuyện hoàn toàn có
thể trở thành sự thật, mà là câu hỏi, vậy thì có bao nhiêu trong số
24.000 tiến sĩ là “những tay lái gỗ”.
Vấn
đề ở chỗ, những tiến sĩ giám đốc sở, tiến sĩ phó bí thư nguy hiểm chẳng
khác gì những tay lái gỗ trong y học. Bởi sự giả dối trong y học, dù
phải trả bằng một cái giá đắt, thậm chí là sinh mạng người bệnh, nhưng
còn dễ dàng phát hiện và chúng ít nguy hiểm hơn là những giả dối dốt nát
được che đậy lấp liếm bằng quyền lực.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét