Vay em một lúm đồng tiền
Một khoang đỏng đảnh, một thuyền mộng mơ
Vay thêm một tí hững hờ
Góp gom vốn luyến làm thơ để dành
.
Tôi về buộc tóc ngày xanh
Buộc trăng mười sáu trên nhành thiên thu
Dỗi hờn buộc với lời ru
Tóc tơ buộc gót lãng du cõi người
Đắng cay buộc với nụ cười
Trăm năm buộc sắc xanh trầu đỏ vôi
.
Lãi lời đâu sá em ơi!
Ừ - tôi thế chấp một đời trắng phơ
Huỳnh
Văn Mười K7
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét