Tặng anh Đỗ Xuân Khẩn
núi đựng quê thành cái chậu
con đường bò đến chênh vênh
giọt mưa lăn tròn xuống núi
quê hình con mắt trông lên.
rửa xanh quê bằng ánh nắng
mù sương bay đụng hiên nhà
chổi quê quét bằng mưa bão
lòng tôi gởi lại phù sa
đôi tay cầm đời đã mỏi
rớt lòng tôi xuống đường đi
nhặt lên có hình cái chậu
chung quanh quê núi thầm thì.
ruộng vườn suối khe nỗi nhớ
cho tôi mượn vẽ dáng quê
bao nhiêu sắc màu chưa đủ
nếu không còn ý muốn về
Sài Gòn 4.2014
Phan Thanh Cương K8
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét