Thứ Tư, 12 tháng 3, 2014

SÔNG RỘNG





Trên bãi chiều chỉ một mình ta
Nước sáng quá và mặt sông trải rộng
Cát bụi của một ngày chìm chầm chậm
Con diều bay trên đỉnh núi xa

Tàu qua cầu dài toa nối theo toa
Nhịp bánh sắt tan sâu vào trong gió
Bờ bên kia mấy con bò gặm cỏ
Ngang lưng từng đụm mây đầy

Thật lâu mà buổi chiều vẫn còn đây
Nắng đã hết nhưng chiều chưa hết
Chiều uể oải như một người mỏi mệt
Đi trong đêm nghe rát dưới bàn chân

Đứa bé nhà ai tắm muộn giữa sông
Cúi xuống, ngoi lên, ngẩn ngơ nhìn ngó
Bóng nước nhạt nhòa khi mờ khi rõ
Tư bề trống trải lặng thinh…

Trên bãi chiều ta đâu chỉ một mình
Có đứa bé giữa dòng sông rộng…


TRẦN HUIỀN ÂN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét