NGƯỜI VỀ
Người về, gió cũng theo sang Ngậm ngùi gửi lại bên hàng thông xưa Giọt sầu đu nhánh đong đưa Tình thơ một thuở còn chưa nối vần
Người về, nắng bỗng phân vân Niềm vui hé nụ bâng khuâng mây trời Nũng nìu mây trắng buông lơi Dường như đang níu nhành đời vươn lên
Người về, Thu đã kề bên Lặng nghe nỗi nhớ gọi tên thầm thì Ừ, Về, Rồi cũng sẽ đi ? Riêng mang lại đỗ hàng mi …Tội Tình
Vũ Đan Huyền K7
Trả lờiXóaNgười Về
Người về mây gió cũng theo sang
Đồi thông nghiêng bóng lệ hai hàng
Trái sầu tim tím đêm từ biệt
Rụng xuống thành giòng thơ vỡ tan
Người về trong nắng bỗng buâng khuâng
Tình yêu chưa hòa nhịp điệu vần
Còn không ánh mắt xưa trìu mến
Để chút hương tình theo gió lâng
Người về mùa thu đã tàn phai
Gọi tên ngày cũ nhớ thêm dài
Người về người cũng ra đi mất
Tội nghiệp hàng mi vẫn ngóng ai ...
NTL
"Người về" là tiếng nói thầm thì của anh VĐH nhưng nghe nao lòng chi lạ ! Ở VĐH dường như không còn cái cồn cào "được mất" trong tình yêu mà chỉ còn là sự trầm tĩnh, lắng đọng và mọi cái đến với anh cũng rất đỗi "thản nhiên": "Ừ, Về, Rồi cũng sẽ đi ?" Vâng, về rồi đi đối với anh không còn là gì nữa ! Có lẽ bao cuộc chia ly, bao cuộc đổi dời đã làm cho anh đau và chẳng còn cái gì làm cho anh đau hơn nữa chăng ? Không biết điều tôi nói có đúng không, nhưng tôi vẫn muốn nói về anh như thế, tôi muốn gửi đến anh -một VĐH lánh đời, một VĐH với bao hoài bão "gửi gió cho mây ngàn bay" để rồi sầu miên man, ngút ngàn sương khói nơi quê nhà - sự sẻ chia cảm xúc với "NGƯỜI VỀ". Han Vu.
Trả lờiXóa