Cho tôi về nhặt lại chút xanh rêu
Chốn quê xưa đong đầy bao kỷ niệm
Tuổi thơ dại chìm
trong chiều hoang tím
Cánh cò bay trăng
trắng cuối chân trời
Cho tôi về nhặt
lại tuổi thơ rơi
Dọc theo bờ tre
và dòng sông dịu mát
Giữa trưa hè đung
đưa câu hát
Ngoại kính yêu
nay đã xa rồi
Cho tôi về nhặt
đám lục bình trôi
Theo con nước
cuối chiều xanh biếc
Mang về đâu những
câu hò tha thiết
Có bao người giữ
hộ tuổi thơ tôi?
Cho tôi về
nhặt…một mình thôi
Cái tinh nghịch
hằn in trên bờ cát
Những trưa hè mặc
bàn chân bỏng rát
Rủ bạn lùa trâu
vô xóm tắm bùn…
Cho tôi về nhặt
lại chút xanh rêu
Mái ngói trường
xưa đổ đầy lối cũ
Có ai về gom lại
tuổi thơ đâu?
Thầy còn đây tóc
đã bạc trắng đầu
Trò tóc muối tiêu
nhìn thầy ái ngại
Cho tôi về nhặt
bụi phấn ngày xưa…
Xin anh hãy cứ tìm về
Trả lờiXóaNhặt bao kỉ niệm chân quê ngày nào
Cánh cò xưa vẫn nghiêng chao
Tiếng quốc lẻ bạn bên rào vẫn kêu !
Sông xưa vẫn cuốn rác rều
Củi khô một khúc trôi theo giữa dòng
........................