Sẽ là chẳng bao giờ anh trở lại
Đời nay không ai hóa đá mong chờ
Tình đau chỉ bằng mực đen giấy trắng
Thì tội gì ngồi cặm cụi làm thơ
Rằng hãy nhớ ! Sao lại cần phải nhớ?
Rằng hãy quên! Sao phải cố tìm quên?
Mỗi năm tháng riêng một lầm hai lỡ
Chuyện vui buồn con nước xuống rồi lên
Và ví dụ...Một buổi chiều bất chợt
Một con đò neo nắng cuối bờ sông
Một nếp quán bên đường mưa sướt mướt
Một chút lòng em ẩn hiện bên trong...
Trần Huiền Ân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét