Blog Đông Giang vừa nhận được email của anh Johnny K (Nguyễn Đăng Khoa) với nội dung : "Tôi
vô tình được lướt qua trang blog của các anh chị cựu học sinh trường
Đông Giang - Hoàng Hoa Thám với các bài viết thật hay và mến mộ lắm. Một
trong các bài viết đó là bài CHO TÔI ĐƯỢC VIẾT VỀ THẦY CÔ, VỀ BẠN BÈ VÀ TUỔI THƠ TÔI...của NGUYỄN LINH PHƯỢNG, chị Phượng viết rất hay, đặc biệt trong đó có đoạn nhắc về bài thơ "Chuyến đi dài" mà tôi rất thích.
Tôi xin trích đăng bài thơ đầy đủ như vầy nhé:
Chuyến đi dài
Thời niên thiếu vốn giàu mơ lắm ước
Tôi đã nuôi trong trí chuyến đi dài
Biết bao giờ cho thỏa được lòng trai
Chân bé quá, không mang hài vạn dặm
Để chờ đợi cho vơi phần thăm thẳm
Bản đồ đây, tôi dự ước hành trình
Giữa phương Nam biển dội sóng thanh bình
Ta sẽ lấy Côn Sơn làm khởi điểm
Sau giây phút để tâm hồn mặc niệm
Lắng không gian nghe tiếng gọi tiền nhân
Đường thênh thang chí quyết cũng xem gần (có sách ghi "Lòng thênh thang"...)
Đây Phú Quốc mùi hương quê tỏa rộng
Hà Tiên với cảnh non chùa Thạch Động
Kiên giang còn Nhật Tảo sáng ngàn năm
Mắt cô em Cái Sắn tựa trăng rằm
Bao la quá ruộng Cà Mau xếp gọn
Thuyền độc mộc xuôi trên dòng Cái lớn
Xuyên kênh đào về trẩy hội Tây Đô
Lòng Hậu Giang bát ngát tận đôi bờ
Cùng hẹn với sông Tiền trôi chậm rãi
Sen Đồng Tháp phơi màu tươi thắm mãi
Núi Điện Bà che rợp bóng tôn nghiêm
Trăng Sài-thành e thẹn dưới đèn đêm
Hai ngả nước ai Đồng Nai, Gia Định!
Bờ Long Hải chiều êm mây nắng tịnh
Bưởi Biên Hòa ngọt giọng khách miền xa
Trà B'lao sưởi ấm nếp môi già
Đà Lạt gió quyện rừng mây, thác nước (có sách ghi "vần mây")
Rừng Ban Mê suối đàn nai khẽ bước (có sách ghi "suối đờn")
Buồm lao xao Phan Thiết rộn niềm vui
Ngọn tháp Chàm cô quạnh tiếc ngày trôi
Tàu vạn quốc về Cam Ranh chen chúc
Thùy dương rủ Nha Trang thêm hiền thục
Đá bia còn nguyên nét Triện người xưa
Bãi Tam Quan cát mịn ấp chân dừa
Guồng xe nước sông Trà gieo bụi trắng (có sách ghi "bụi sóng")
Ngũ Hành ngắm mặt Hàn giang phẳng lặng
Hải Vân đài cao vút tuyệt đường chim
Nửa khuya chuông Thiên Mụ vọng êm đềm
Cả Hương, Ngự la đà theo nhịp trúc
Cầu Hiền Lương sẽ nối tình Nam Bắc
Xóa nhòa đi phân cách giữa thương đau
Từ Nam Quan cho đến mũi Cà Mau
Liền một dải và chuyến đi lại tiếp...
(Sưu tầm)
Bài
thơ rất hay và đặc biệt qua bài viết của Chị Phượng trên lại thấy nó
hay hơn nữa. Duy có một điều làm tôi luyến tiếc là KHÔNG BIẾT rõ tác giả
bài thơ này. Đâu đó trên google thì cũng chỉ ghi là "sưu tầm". Anh tôi
có học qua và cũng như các anh chị của trường Đông Giang cũng thuộc làu
và có nhớ là của tác giả: LÊ BÌNH PHƯƠNG. Tuy nhiên, khi tra cứu thêm về
tác giả này lại không có những thông tin gì về người.
Với ý đó,
mong các anh chị cựu học sinh trường Đông Giang, đặc biệt là chị Phượng
nếu nhớ được về tác giả bài thơ trên xin nhắn giúp giùm tôi nhé!
Xin cám ơn rất nhiều và hân hạnh được làm quen ạ!
Johnny K (Nguyễn Đăng Khoa)
PS:
Vì ấm ức bài thơ chưa đi hết cả chiều dài đất Việt mến yêu, tôi chấp
bút cho chuyến đi tiếp tục dài, ra tận xứ Bắc kỳ, đi khắp tất cả các
tỉnh thành của tổ quốc. Bài thơ đang "thai nghén" và mong lắm thông tin
của "tác giả bài thơ này" làm dữ liệu quý báu. Xin cám ơn các anh chị đã
đọc thư này ạ!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét