Thứ Ba, 31 tháng 12, 2013

BUỒN CHÔN THEO DĨ VÃNG

Đêm sẽ tắt
Cho ngày mai bừng sáng
Ta một mình
Lặng lẽ với trang thơ
Nỗi nhớ xuyên đêm
Từng canh trăn trở
Đau đáu hoài
Về phía có em yêu
Nhớ nhung nầy
Đo đếm được bao nhiêu
Mà quay quắt trong ta
Ngày cô quạnh?
Ánh đèn vàng
Chìm trong đêm sương lạnh
Chia sẻ cho ai
Vơi bớt nỗi niềm ...
Đêm mệt nhoài
Mang theo bao kỷ niệm
Ta thẫn thờ
Thức với nỗi lòng riêng
Nhớ ngày nào bên nón lá che nghiêng
Em e ấp
Thẹn thùng
Không chịu nói
Anh khờ khạo
Không thêm vài lần hỏi
Đành nghẹn lòng
Tiếc nuối mấy mươi năm
Biết làm sao
Khi cách trở xa xăm
Xin chấp nhận
Biết đâu đời thanh thản
Những kỷ niệm buồn
Chôn theo dĩ vãng
Ta có nhau chừng ấy
Cũng vui rồi

Mai Mộng Tưởng K6

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét