Bay giữa trời dệt nắng lụa hồng xuân
Ngày đi qua màu mắt em thơ dại
Trong lòng thầy hương phấn của bao năm
Từng đêm trắng chong đèn ngồi thổn thức
Còn dư âm lời chim hót đầy sân
Tuổi thơ đó lòng trắng nguyên trải mộng
Cho tình thầy trang giáo án bâng khuâng
Rồi những sớm mùa thu về trải nắng
Em ngồi chăm từng tiếng giảng học bài
Hồn lớn dậy như chồi non lộc biếc
Những lời thầy hương cỏ lạ bay xa
Từ tám hướng trở về đây hội tụ
Mái trường đó hàng cây xanh tỏa bóng
Dắt dìu em từng ngày qua nổi nhớ
Từng ngày qua mang nghĩa sống lại gần
Em là mây trên đổi cao ấp ủ
Một sớm mai làm nở nụ cười hồng
Như tình yêu qua mấy mùa gieo hạt
Mà hương thầm bụi phấn của người mang
Dáng em đi giữa trời xuân thay sắc
Từ Hàn Giang hay tận mãi Cà Mau
Thầy bổng thấy một niềm vui mở hội
Nghe trong lòng trẻ mãi với thời gian
Thầy Võ Chi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét