Nhớ Mãi Ơn Thầy
Kính tặng quý thầy cô cựu giáo viên
Trường Trung Học Đông Giang
Mái trường xưa thuở mù bay gió cát
Nắng úa vàng trên ánh mắt non xanh
Tà áo trắng bay khung trời dịu mát
Từng đàn chim non ríu rít trên cành
Thầy tư lự nhìn ra ngoài sân vắng
Phấn trắng bảng đen nằm đó trơ hồn
Bài việt văn ngày tình yêu mới lớn
Thầy gieo vào hồn em những vần thơ
Sách vở trên tay còn đó hững hờ
Em để hồn mình trôi ra khung cửa
Tình yêu quê hương, tình yêu đôi lứa
Thầy cho đời em nhiều say đắm ước mơ
Thời gian dù qua lời thầy dạy chưa mờ
Mái tóc ngày xưa chắc bây giờ bạc trắng
Phương ấy thật xa trời nhiều mưa hay nắng
Xin hãy ấm lòng vì chúng em mãi nhớ ơn
Trường Trung Học Đông Giang
Mái trường xưa thuở mù bay gió cát
Nắng úa vàng trên ánh mắt non xanh
Tà áo trắng bay khung trời dịu mát
Từng đàn chim non ríu rít trên cành
Thầy tư lự nhìn ra ngoài sân vắng
Phấn trắng bảng đen nằm đó trơ hồn
Bài việt văn ngày tình yêu mới lớn
Thầy gieo vào hồn em những vần thơ
Sách vở trên tay còn đó hững hờ
Em để hồn mình trôi ra khung cửa
Tình yêu quê hương, tình yêu đôi lứa
Thầy cho đời em nhiều say đắm ước mơ
Thời gian dù qua lời thầy dạy chưa mờ
Mái tóc ngày xưa chắc bây giờ bạc trắng
Phương ấy thật xa trời nhiều mưa hay nắng
Xin hãy ấm lòng vì chúng em mãi nhớ ơn
ĐÔNG GIANG NGÀY ẤY
Khi đi xa –Mãi nhớ Đông Giang
Mấy lớp đơn sơ trên bãi cát vàng
Nắng sớm mưa chiều, chăm đàn con trẻ
Mái trường nhỏ cho nhiều mơ ước lớn
Ngang dọc đường đời, xin ơn mãi thầy cô
Những mái đầu xanh thơ dại hôm nào
Giờ chắp cánh bay giữa trời cao rộng...
Ngày xưa đó!
Mái ngói rêu xanh trơ hồn sương gió
Tường vôi bạc màu hoen bụi thời gian
Đông rét lạnh căm-hè nắng chói chan
Cơn gió hạ Lào, lớp học em đầy cát...
Mùa bão năm nao, sợ từng cơn gió thét
Sách vở ướt rồi phòng học tan hoang!
Anh đi tìm em giữa cơn gió kinh hoàng
Nước mắt rưng rưng, em thẫn thờ cuối lớp
Cây phượng em yêu cuối trường gãy mất
Những cánh phượng hồng tơi tả trên sân
Anh dắt em đi trên những hoang tàn...
Phòng học đâu rồi làm sao em đến lớp!
Sao trời vẫn chưa ngừng cơn gió dữ
Mưa như vô tình mưa vẫn rơi rơi...
Em quỳ xuống mân mê từng cánh phượng
Bão trần gian…không xóa mộng thiên đường!
Mấy lớp đơn sơ trên bãi cát vàng
Nắng sớm mưa chiều, chăm đàn con trẻ
Mái trường nhỏ cho nhiều mơ ước lớn
Ngang dọc đường đời, xin ơn mãi thầy cô
Những mái đầu xanh thơ dại hôm nào
Giờ chắp cánh bay giữa trời cao rộng...
Ngày xưa đó!
Mái ngói rêu xanh trơ hồn sương gió
Tường vôi bạc màu hoen bụi thời gian
Đông rét lạnh căm-hè nắng chói chan
Cơn gió hạ Lào, lớp học em đầy cát...
Mùa bão năm nao, sợ từng cơn gió thét
Sách vở ướt rồi phòng học tan hoang!
Anh đi tìm em giữa cơn gió kinh hoàng
Nước mắt rưng rưng, em thẫn thờ cuối lớp
Cây phượng em yêu cuối trường gãy mất
Những cánh phượng hồng tơi tả trên sân
Anh dắt em đi trên những hoang tàn...
Phòng học đâu rồi làm sao em đến lớp!
Sao trời vẫn chưa ngừng cơn gió dữ
Mưa như vô tình mưa vẫn rơi rơi...
Em quỳ xuống mân mê từng cánh phượng
Bão trần gian…không xóa mộng thiên đường!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét