Thứ Bảy, 9 tháng 11, 2013

HỒI TƯỞNG

Xin cho quay lại những ngày thơ ấu.
Biết không nhiều suy nghĩ chẳng là bao.
Mây xuống dần không với tới là cao.
Màu núi thẩm bảo rằng xa xôi lắm.

Mưa thế nào gọi là mưa lấm tấm.
Có ướt đâu mà hiểu được thấm sâu.
Ngày tháng trôi đi cứ bảo rằng lâu.
Giêng chưa hết mà trông mau đến tết.

Xin cho trở lại một thời chưa biết.
Rằng xa xôi là để nhớ trong lòng.
Lúc bước đi chưa nghĩ chuyện chờ mong.
Khi quay lại mắt nhìn nhau bối rối.

Trời chùng xuống trách sao trời mau tối.
Đường về khuya bóng đổ bởi đèn đêm.
Bước chân nào theo gió thổi dịu êm.
Cùng chiếc lá lăn dài trên đường vắng.

Xin cho về một thời say với nắng.
Bình minh lên kể cả kết hoàng hôn.
Lạnh ấm đổi thay đôi mắt mỏi mòn.
Đếm từng buổi mong thời gian ngắn lại.

Tuổi đôi mươi mà vẫn còn e ngại.
Để vần trăng kia khuyết mãi không tròn.
Lững lờ theo con nước chảy đầu non.
Không bến đỗ nên trôi cùng năm tháng.

NGỌC TÂN K6

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét