Ngày nào đó em không còn thương nữa
Xin trả anh dìa… cho má anh
Đừng lạnh lùng cũng đừng hất hủi
Phận trai buồn… dạt bến nước… mười ba !?
Ngày nào đó em không còn yêu nữa
Anh sẽ về chăm giàn mướp ao bèo
Hái cái rau mò con tôm con cá
Lẻ đôi rồi ôm cái lạnh chèo queo
Ngày nào đó em không là em nữa
Quên nụ hôn đầu mình đã trao nhau
Môi con mén ngày xưa mệ ơi nó mặn(*)
Vị mắm đồng sót lại vẫn mê say
Ngày nào đó em hết thương hết mến
Anh sẽ bơi xuồng quanh cái rạch con kênh
Nhớ cái ngày mình giăng câu lưới cá
Sao bây giờ anh còn lại mình ên…
Ngày nào đó em một mình một bóng
Đứng bên nầy chợt thương nhớ bên kia
Chống cây gậy lồm cồm qua bờ ruộng
Thì hãy đợi anh…anh dắt em dìa…
LSG
(*) ý thơ Phan Ni Tấn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét