.
Cứ tưởng là thứ vất đi
những vỏ lon
cạc tông
nồi vênh
chậu thủng
Chất đống vào đây
đợi rạch ròi phần mềm phần cứng
âm bản đời nhếch nhác
ngổn ngang
Bầm dập quá lắm rồi cũng lên bàn cân
những ánh mắt đẩy cây kim đồng hồ nhích từng miligam một
những thị dân nửa mùa
chân đất
bòn chắt mùa màng văn minh
Phố phường văn minh thặng dư phế phẩm
hào phóng bữa cơm rau
chan lộn mùi khí thải
Tờ giấy bạc vuốt thẳng nếp
mỏi giọt mồ hôi
ướp thơm túi áo nhàu
Ngày dán mặt chợ chiền ngóc ngách
đêm chiêm bao oằn trên núi rác
cày còm qua mưa nắng
tái sinh!
Nguyễn Quốc Huân – K10
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét