Chủ Nhật, 5 tháng 11, 2023

Thơ DƯƠNG PHÙ SA

 

Đêm
Chỉ còn lại tiếng thạch sùng tặc lưỡi
Giữa thinh không thảng thốt đến nao lòng
Chắc nó cũng nghe lòng buồn rười rượi
Bởi quá chừng nhung nhớ lẫn chờ mong.

Đêm
Con ngõ vắng dường như dài hun hút
Lá bàng rơi đỏ cháy dưới đèn đường
Những chiếc lá mắt vàng hoe...côi cút
Lo mai này vợi bớt nỗi niềm thương

Đêm
Nghe hiu hắt tiếng rao người bán dạo
Những thanh âm khắc khoải giữa canh dài
Ai còn thức xin mua vài bát cháo
Để tiếng rao còn thấy chút...tương lai.

Đêm
Chếch choáng thẫm bài thơ vừa viết vội
Tặng trăng khuya giờ chắc cũng lặn rồi
Ta say khướt đi tìm trăng mỗi tối
Rước trăng về dỗ nhẹ nỗi...đơn côi.

Dương Phù Sa – K19

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét