.
Tóc xuân xưa nhuộm hoàng hôn,
Giật mình, mình tưởng, tưởng còn, còn xanh,
Thôi đành, đành phải, phải đành,
Giấc xanh xưa rụng giấc lành về đâu?
Chỉ là một giấc mộng sâu,
Đâu vì, vì cớ, cớ sao, sao phiền?
Ta về, về chốn, chốn thiêng,
Mặc tóc xưa trắng quyện miền chiêm bao…
…
Lá chiêm bao tự thuở nào,
Hóa vàng thanh thản rụng vào trời thu…
Vugia VNL - K7
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét