.
Có một con xuồng ba lá quá chông chênh
Chẳng lượng sức cứ đòi ra biển cả
Lần đầu tiên thấy biển xanh xanh quá
Choáng ngợp lòng, cứ thế buồm giăng
Có những đêm hè vằng vặc dưới trăng
Hòa cùng sóng nghe du dương nhiều lắm
Tiếng sóng nhẹ làm lòng xuồng say đắm
Ngỡ đời mình lạc lối - Cõi Bồng Lai.
Xuân rồi tàn, hạ cũng tạ, thu phai
Đông tìm đến trong một đêm đầy gió
Tự đáy biển muôn trùng con sóng dữ
Khiến con xuồng chảy máu tự trong tim
Bão tan rồi và sóng lại lặng im
Biến vẫn cứ xanh xanh bề mặt
Con xuồng ở dưới đáy sâu đau thắt
Thấm lẽ đời khắc khoải khôn nguôi.
Tôi đưa con trai tắm biển ngẫm sự đời
Hỏi hạt cát: Vì sao mà đen thế?
Cát nhẹ bỗng: Xưa nay đời vốn tệ
Nên trái tim xuồng tan vỡ... thấm vào tôi…
Dương Phù Sa – K19
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét