Thứ Tư, 26 tháng 4, 2023

MỘT THỜI ÁO TRẮNG

.

Thơ thẩn một mình sân vắng trường xưa
Anh nghe bước chân lạc vào dỹ vãng
Ngày áo trắng em một thời,chợt thoáng
Đẹp thiên thần rồi tan biến thật mau

Còn gì đâu em,chỉ là những niềm đau
Nhung nhớ mù khơi từng đêm về tưởng niệm
Mắt biếc đâu rồi sân trường màu hoang tím
Sắc nhớ phai nhòa rưng rức những hoàng hôn

Phượng vỹ rơi buồn từng cánh úa cô đơn
Nụ cười xa xưa còn trên môi héo hắt
Phấn trắng bảng đen mới hôm nào lịm tắt
Em còn nhớ gì chiều bất chợt bên nhau

Tuổi xuân mất rồi ngày vui cũng qua mau
Đời bỗng hắt hiu bờ môi nào mặn đắng
Hun hút hành lang lối xưa giờ lạnh vắng
Mơ hồ đâu đây tiếng em hát thuở nào

Kỷ niệm một thời còn chăng lại chiêm bao
Nước mắt rơi nhanh trang sách buồn khép lại
Áo trắng xa rồi chiều sân trường tê tái
Em hỡi về đâu đêm tắt lịm sao trời ...

Nguyễn Tấn Lực – K6

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét