Em đã đến...những ngày đầu rộn rã
Nắng nhẹ nhàng gọi khẽ tháng Mười Hai
Chút gió Đông tô điểm nét hình hài
Trời se lạnh, buông nỗi niềm trăn trở.
Tháng Mười Hai...dường như em còn nợ...!
Mỗi năm về khi gió trở mùa sang
Thu vô tư thả những chiếc lá vàng
Là em đến đi tìm tia nắng ấm.
Thời gian vẫn cứ trôi qua chầm chậm
Bước lơ ngơ mặc ai đó đang chờ
Tình khúc buồn da diết đến ngẩn ngơ
Em gom chút nắng mưa vào hành lý.
Đông lạnh lùng...tháng Mười Hai em nhỉ...!
Ngóng Xuân về lòng lại thấy lâng lâng
Nhánh hoa tươi khoe sắc chẳng ngại ngần
Cho trọn vẹn tháng ngày em hiện hữu.
Tháng Mười Hai...những vần thơ đơn điệu
Viết tặng em hiu hắt mảnh trăng gầy
Gió chờn vờn cây nghiêng ngả như say
Vẫn em đó...mong manh...đêm hoang hoải.
Vài giọt sương có làm em bối rối...?
Nắng vừa lên, một ngày mới rộn ràng
Xuân đang chờ từng bước dịu dàng sang
Em ươm tiếp... vườn hoa tươi...chào Tết !!!
Lê Thị Ngọc Yến – K8
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét