Thứ Bảy, 24 tháng 12, 2022

TẢN MẠN CHIỀU

 .....

Tôi vẫn còn miên man đi trong mùa nhớ.
Với cái lạnh hừng đông gió se lòng nức nở.
Đâu còn được tìm em...
Mà vẫn đi như nhắc mình trả nợ.
Vẫn bước đều chân và giẫm lên những điều vụn vỡ hoen xưa.
Ngỡ rằng, sẽ quên mỗi khi đông về đưa mắt
Chợt cuối mặt lặng thầm đặt mình vào trọn phía xa xôi..
...
Tôi gởi Em lá thư làm bằng mùa Đông
gom rét về ... trên môi hồng lượng thứ.
Nụ hôn xưa khó quên bởi mỗi ngày trú ngự
Để tiếng sớm mai thở dài không ngắn chiều quá khứ.
Mở mắt dưới mưa phùn Noel về rồi
mà đương sự cuộc tình
ẩn tích nơi đâu ...?
....
Nguyễn Công - K20
"cuối cùng rồi cũng là cuối cùng"

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét