.
(Kính tặng Cô Cao Thanh Dung, Cô giáo chủ nhiệm lớp em ngày ấy)
Vậy là chắc Cô sẽ không về được
Để em được ngồi gần và kể cô nghe...
Như cây phượng kia chỉ đợi mỗi mùa hè,
Để được nở những chùm bông đỏ cháy.
Cô ở quá xa nên chắc Cô không thấy
Đứa học trò này vẫn ngóng đợi Cô luôn
Để kể Cô nghe những trăn trở vui buồn
Những lầm lỗi mà ngày xưa nó lỡ.
Nó tiếc lắm vì những lần gặp gỡ
Vốn rụt rè nên chẳng nói được chi
Cũng phải thôi, xưa em chẳng là gì
Và giờ cũng chẳng khác xưa nhiều lắm.
Ấy vậy đó, mà sao em vẫn ngóng
Cô sẽ trở về la mắng một vài câu
Rồi được Cô xoa nhẹ ở mái đầu
Rồi nói khẽ: Dũng ơi! đừng uống rượu.
Ngày lễ đến với nỗi niềm lặng lẽ
Em ở quê nhà mong Cô mãi an yên
Và nếu được, mai mốt Cô về nhé
Vì mỗi lúc bên Cô, em dịu bớt ưu phiền.
Dương Phù Sa – K19
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét