Thứ Bảy, 30 tháng 7, 2022

TÌNH THƠ !!!

 .

Em mười bảy nhẹ nhàng hương hoa bưởi
Sáng trăng hè ngào ngạt khởi trinh nguyên
Ta chuếnh choáng men mười ba tình ái
Trải mộng du thu tháng mấy chín vừa?

Miền phong vân dệt vần thơ cổ tích
Đũa thần kì gõ cửa khép trung trinh
Sợ thơ tình bạc trắng áo thư sinh
Gom màu nắng lung linh ngày mắt biếc

Mây tha thiết thôi vàng lơi cánh lá
Vạt sầu pha loan kín gót chân hài
Hàng phượng tím biết còn vương mi mắt
Nâng phiếm đàn khoắc khoải một màu hoa.

Ngô Thị Nhân - Chs ĐG
(Cảm tác Tuổi 13 của Nguyên Sa)

Thứ Sáu, 29 tháng 7, 2022

BẠN TÔI

 .

Bạn tôi gắn bó thuở còn thơ
Tình học trò xưa cho đến giờ
Chung lớp, chung trường, chung thầy giáo
Nay người bác sĩ, đứa mần thơ…

Đông Giang ngày ấy sớm tinh mơ
Dưới nắng trời thu một bóng cờ
Quốc ca hùng tráng hoài ghi nhớ
Bỡ ngỡ buổi đầu tuổi mộng mơ

Hơn bốn mươi năm ai có ngờ
Tìm về lớp cũ bạn ngày thơ
Dạt dào cảm xúc bao luyến nhớ
Thương gởi trao nhau những đợi chờ.

Trần Ngọc Anh - K10

Thứ Tư, 27 tháng 7, 2022

MỜ NHẠT LỐI XƯA

 .

Về trường bước nhỏ lang thang
Ve râm nắng hạ giọng khàn nỉ non
Tím màu nhung nhớ héo hon
Chập chùng kỷ niệm theo con lốc về…

Một thời chất ngất đam mê
Gió lay tà áo tóc thề ngây thơ
Mắt nai đêm bỗng dại khờ
Ngày lang thang hát ngu ngơ bên đường

Lá hoa nhòa nhạt khói sương
Dáng em hư ảo sân trường dấu yêu
Nắng vàng nghiêng bóng liêu xiêu
Ngỡ ngàng sao vẫn muôn chiều nhớ nhau

Phượng buồn từng cánh rơi mau
Xác hoa tàn lịm bên màu xót xa
Nhạt mờ xưa lối em qua
Rưng rưng kỷ niệm vỡ òa trong tim…

Nguyễn Tấn Lực - k6

Thứ Ba, 19 tháng 7, 2022

GIAO MÙA!!!

 .

Chợt lặng yên, nửa hồn say lạ
Thèm được nghe bạn ới gọi trưa
Mây đỉnh trời phất phơ áo lụa
Nắng thơm tà, trắng giấc mơ xưa
Sóng giao mùa chơi vơi cánh biếc
Đêm bãi triều trăng hạ vàng ươm
Thèm được nghe hương bưởi loang chiều
Tóc mây dài nỗi nhớ cũng dài theo
Nón bài thơ nghiêng nghiêng mắt liễu
Nhớ chim gù tíu tít gọi mùa yêu

Ngô Thị Nhân Chs ĐG.

Thứ Hai, 18 tháng 7, 2022

B Ị N R Ị N

 .

Anh về ghép nốt vần thơ cuối
Kẻo gió giông chiều ướt tình em
Hổm rày trời chướng mưa rồi nắng
Chắc tại giao mùa bịn rịn thương

Cũng như em đó lúc gần nhau
Chia tay bịn rịn giấu âu sầu
Môi cười mi ướt ôi thương quá
Anh đắm say chìm trong mắt sâu!

Kiều Đình Dũng - K18

Chủ Nhật, 17 tháng 7, 2022

HỒI HƯỚNG NGHIỆP DUYÊN

 .

Người làm thơ sao nỡ ghét nàng Thơ !?
Thương không hết khi đường đời đã ngắn
Tay không thể với xa ngoài giới hạn
Thu trở về mềm mại ngón đơm hoa

Tướng cầm quân phải biết địch biết ta
Ta cũng biết mình tuổi già sức yếu
Ai đủ sức xin bàn giao thương hiệu
"Lô hỏa thuần thanh" mà lực bất tòng ...

Phơ phất ngoài kia là những bóng hồng
Câu thơ đã...hết một thời nông nổi
Vải đã thưa giấu làm sao được khói
Xin đóng khung treo son đỏ chữ tình

Lời nói trước tòa xin được vinh danh
Bốn mùa thi ca Mai Lan Cúc Trúc
Như bốn nàng Thơ giữa đời hiện thực
Ta đã quay đầu hồi hướng nghiệp duyên

Ghi nhớ nàng Thơ với những cái tên
Trong bản thảo tập thơ tình lục bát
Lời ca dao theo chân đời lưu lạc
Thuộc nằm lòng từng giai điệu - thanh âm.

Nguyễn Hữu Thụy - K3
Sàigòn mùa chay tịnh 7.2022 .

Thứ Bảy, 16 tháng 7, 2022

THU

 .

Đã thôi tiếng cuốc gọi hè
Hoàng hôn lững thững
núi nhòe chân mây
Hàng cây vàng lá mồ côi
Dường như Thu đã mềm môi mất rồi

Ao thu lướt thướt liễu đào
Ngâu lồng cỏ biếc lao xao bóng Quỳnh
Thinh không vọng cánh quạ bầy
Ngân hà khắc khoải đếm ngày yêu thương.

Ngô Thị Nhân - Chs ĐG

Thứ Năm, 14 tháng 7, 2022

MỘT THỜI HOA MỘNG

 .

Ai cũng có một thời đẹp nhất
Để một đời ôm ấp yêu thương
Để giữ mãi trong tim màu nắng ấm
Để mang theo trên mọi nẻo đường

Ai cũng có một thời mơ mộng
Một khung trời đầy sắc bướm màu hoa
Là bình minh với rộn ràng chim hót
Là bâng khuâng trong những chiều tà

Ai cũng có một thời con tim bối rối
Chợt vui buồn chợt thương nhớ vu vơ
Chợt xa vắng u sầu trong đêm tối
Khi tình yêu như con sóng xô bờ

Ai cũng có một thời hoa mộng
Dù đã ngủ yên trên đồi cỏ hoa vàng
Để đêm xuống ta trở về tưởng niệm
Đưa hồn mình về miền nhớ miên man ...

Nguyễn Tấn Lực - K6

Thứ Ba, 12 tháng 7, 2022

CUỘC CHƠI

 

Bể trần
kẻ hụp
người bơi
Gì đâu!
nhân thế
cuộc chơi
ấy mà!
Dạo quanh
một lượt
ta bà
Gì đâu!
cười, khóc
ấy mà
cuộc chơi!
Khổ, vui
cũng tiếng
kêu trời
Dăm vành
khăn tiễn
cuộc chơi
đã tàn!
Rối nùi
sinh, tử
mang mang
Tấn tuồng
kim, cổ
hạ màn
cuộc chơi!

Huỳnh Văn Mười - K7

Thứ Hai, 11 tháng 7, 2022

VỀ QUA XỨ NẪU


(Đăng lại vì có chỉnh sửa. Lắm chuyện!)

Dài theo quốc lộ thăm quê Nẫu
Rặng dừa xuống tấn cự phong ba
Mèn ơi Bàu Đá trong văn vắt
Không say rượu mà say giọng: Dẫy na!

Ai về Bình Định mà coi hỉ
Đường quyền con gái vút roi song
Tôi chỉ mần thơ không biết võ
Nhường em chiêu độc chớp mi cong

Chỉ xin đăm đắm tuồng Đào Tấn
Sân khấu với đời một vở chung
Đêm nay có kẻ vào vai thiện
Cứ lặng thinh ngồi nghe trống rung

Bánh tráng mè đen pha vàng cát
Củi lửa bừng thơm nắng rộp phồng
Gió reo lốp rốp từ hương biển
Muối mặn oằn cong ướp ngọt lòng

Kè phơ, eng séng rầu đi tiếp
Xe đời quán lữ biệt Tam Quan
Ước như em lấy chồng xứ Nẫu
Cho miết dài đường thương. Dẫy nghen!

Nguyễn Quốc Huân - K10

Thứ Tư, 6 tháng 7, 2022

THẮP TẠ HỒNG NHAN HƯƠNG KHÓI THƠ

.

Chạm mốc tuổi đời xưa nay hiếm
Đã nghe cơ thể chuyển luân hồi
Gác hết chữ tình treo báu kiếm
Trích dẫn bài thơ tạ cuộc chơi

Ơn tạ mấy em từng thơ thẩn
Lạc bước ta đi những dặm dài
Từ Thức ngày xưa từng lận đận
Ứng vào ta những giấc mơ phai

Ơn tạ nàng Thơ tay cung nỏ
Bắn đời ta hụt chết mấy phen
May mắn đến nay còn được thở
Tỉnh hồn người dấu thánh ăn năn

Án không hồi tố nhưng còn tội
Treo với thanh cao một nghĩa tình
Đã đến lúc mắt mờ gối mỏi
Tuổi già ơi thương lấy chính mình

Ta biết giờ đây còn được mấy
Cũng là dốc đứng ngó thung sâu
Hữu hạn trời cho ai cũng vậy
Vớt được bao nhiêu chẳng cưỡng cầu

Giữ lại tâm thương màu bích hợp
Mây trời ẩn trắc hà phương xa
Buồn vui chi mấy ngày tan hợp
Cúi xuống trang đời hứng lệ sa

Biết phận hết thời - hoa để cúng
Thắp tạ hồng nhan hương khói thơ
Giữ khó tâm lành kinh nhật tụng
Bến giác từ đây đợi chuyến đò.

Nguyễn Hữu Thụy - K3
Sàigòn kính cẩn 07.2022 

Thứ Ba, 5 tháng 7, 2022

NỬA NGÀY Ở HẠ LONG

 .

(Đăng lại, có chỉnh sửa)

Từ trong lòng biển mọc lên
Mải vui với sóng núi quên lặn về
Có người trôi giữa tỉnh mê
Ngút trông biển biếc thầm nghe đá mòn

Non trong nước
Nước trong non
Long tong thạch nhũ mà trùng trùng khơi
Người xưa hà xứ tại ơi
Câu thơ va vách núi rồi vọng âm

Soi vào ánh ướt mạch ngầm
Tự nhiên thấy cũng rất gần triệu năm
Ở đây đá cũng yêu thầm
Cũng vầy trống mái cũng âm dương hoà

Sóng gần chồm lên sóng xa
Bồng bênh cả tiếng chuông và lời kinh
Nửa ngày thôi đã Quảng Ninh
Rỗng rang lòng biển hoá duyên nẻo về.

Nguyễn Đại Bường - K10