Thứ Hai, 14 tháng 3, 2022

Thơ DƯƠNG PHÙ SA

 

Anh gửi tặng em một loài hoa của núi
Để kỷ niệm ngày hai đứa thương nhau
Em vốn hay ở nhà nên chẳng biết được đâu
Đó là một loài hoa mang đầy sức sống.

Chúng bình dị giản đơn giữa đất trời lồng lộng
Trằn trọc suốt đêm dài để đợi ngắm bình minh
Màu tím hoa hoang sơ ăm ắp nỗi chung tình
Ăm ắp nỗi nhớ nhung, cồn cào niềm nuối tiếc.

Anh thấy ở hoa có điều gì tha thiết
Bởi chẳng nói thành lời nên tím mãi khôn nguôi.
Anh thương loài hoa không tên sống ở triền đồi
Thương cánh hoa hoang sơ hay thương mình chẳng biết

Anh chỉ sợ lỡ mai hoa cạn kiệt.
Hóa đá giữa cuộc đời khi ước mộng còn vương....

Dương Phù Sa - K19

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét