Mấy mươi năm
Mưa bay rừng chiều
Miền đất ấy đổi mùa hoa trái
Mái tóc nhuộm
Níu lại mùa con gái
Những rối ren
Không chải được trong đầu.
Mấy mươi năm
Em giã từ giấy trắng
Vết mực nào còn lem luốc đời ai ?
Gió vẫn thổi rát mặt cuộc đời
Nước mắt khô
Không còn gì để khóc
Ai khóc cho mình
Mình khóc cho ai?
Con sóng ru hoài
Một nỗi tàn phai
Và những giấc mơ gầy
Lòng như cánh đồng hoang
Bao mùa không gặt hái...
Điệp Nguyễn - K7 (6.9.2021)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét