Ta vẫn hồn nhiên ru đời mình
Bên chiếc nôi thơ
Như em vẫn hồn nhiên đi
Trên chiếc cầu đã gãy
Rằng những giấc mơ mãi là dang dở
Nuôi ta làm người bằng những lời ca
Và những biệt ly sẽ là mãi mãi
Ru mỗi hồn đau một chuyến đi xa!
Chiều vẫn hồn nhiên nói lời mây trắng
Bến vẫn ngày xưa ru khúc bãi cồn
Chú dế hồn nhiên dỗ dành ngọn cỏ
Ru ta một đời chẳng lớn khôn hơn
Ta vẫn hồn nhiên buồn
Ngồi nhớ bến xưa!
Em vẫn hồn nhiên mơ
Như đôi mắt hoàng hôn!
Điệp Nguyễn - K7 (23.7.2021)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét