Thơ: Phan Thị Hoa Xuân
Diễn Ngâm: NS Ngọc Sang
(Cảm tác MAI TÔI VỀ SÀI GÒN ƠI! của TQV)
Chiều dần buông mây về đâu phía chân trời
Từng đàn chim lao xao trong chiều phai nắng
Sài Gòn ơi! mang theo cả trời thương nhớ
Bóng quê nhà nơi ấy khuất ngàn khơi
Sài Gòn ơi! ai người mong ngóng ta về!?
Từng mùa qua… thu đi… đông về… xuân đến
Ngày từ ly tay đan một lần sau cuối
Mắt em buồn vương vấn bước người đi
Mà người đi - theo giòng xuôi mãi chưa về
Rồi ngày xanh phai theo bao lần thay lá
Sài Gòn ơi! tơ buông cung trầm tha thiết
Chẳng thể nào vơi bớt nỗi niềm riêng
Sài Gòn ơi! mai về nơi ấy có còn!?
Vòm me xanh khi nao tan trường chung bước
Từng hẹn nhau - bên nhau vui buồn muôn kiếp
Mà ngày về… xa quá… Sài Gòn ơi!...
PHAN MẠNH THU
Ta vẫn hồn nhiên ru đời mình
Bên chiếc nôi thơ
Như em vẫn hồn nhiên đi
Trên chiếc cầu đã gãy
Rằng những giấc mơ mãi là dang dở
Nuôi ta làm người bằng những lời ca
Và những biệt ly sẽ là mãi mãi
Ru mỗi hồn đau một chuyến đi xa!
Chiều vẫn hồn nhiên nói lời mây trắng
Bến vẫn ngày xưa ru khúc bãi cồn
Chú dế hồn nhiên dỗ dành ngọn cỏ
Ru ta một đời chẳng lớn khôn hơn
Ta vẫn hồn nhiên buồn
Ngồi nhớ bến xưa!
Em vẫn hồn nhiên mơ
Như đôi mắt hoàng hôn!
Điệp Nguyễn - K7 (23.7.2021)
Đêm đầu tiên của một kỳ giãn cách
Phố xá vắng tanh, thưa thớt bóng người
Dãy cột điện tỏa ánh vàng héo hắt
Sóng cũng rất thì thầm, thiếu hẳn nét vui tươi.
Ta thong thả để lòng mình đi dạo
Trên những con đường, bãi cát của ngày xưa
Như một tối, tuổi năm mươi khờ khạo
Của mùa hè ta trốn vội cơn mưa.
Lưu luyến lắm nụ hôn ngày bạc tóc
Và ngại ngùng tim đập nhịp thần tiên
Thân gầy guộc, mấy mươi năm lăn lóc
Chợt mơ về một bến đỗ bình yên.
Giờ thì chắc người chẳng còn thao thức
Nhắn hỏi rằng: Bên ấy đã ngủ chưa?
Hay đang vẫn dỗ lòng đừng ray rứt
Trước một gã khờ của một buổi đêm mưa...
Dương Phù Sa - K19
Chưa bao giờ...Sài Gòn buồn như thế !?!
Phố vắng người, đường bỗng rộng thênh thang
Thiếu tiếng còi xe, len lỏi chen hàng...
Nhà đóng cửa...im lìm hai dãy phố.
Sài Gòn đó...luôn sẵn sàng nâng đỡ
Người miền xa dừng bước dẫu tình cờ,
Mảnh đất tình người đã khéo điểm tô
Cho nhịp sống muôn màu, điều mới lạ.
Cuộc mưu sinh theo dòng đời hối hả
Thương Sài Gòn...mưa nắng vẫn chở che
Đang bình yên, đại dịch bỗng ùa về
Tràn khắp nẻo...người người lo chống đỡ.
Sài Gòn ơi! Cố vượt qua gian khó
Các vùng miền thắp ngọn lửa yêu thương
Những chiến binh áo trắng vội lên đường
Cùng tiếp sức, chung tay Sài Gòn nhé.
Từng đoàn xe chở nghĩa tình lăn nhẹ
Vượt đường dài san sẻ một nỗi lo
Các bạn ơi ! Sài Gòn vẫn đang chờ
Cùng chung sức quyết đẩy lùi Covid.
Mong bình an đến với người dân Việt
Bắc Trung Nam cùng một dãy sơn hà
Chung một lòng chắc chắn sẽ vượt qua
Sài Gòn vui chờ người thương trở lại !!!
Lê Thị Ngọc Yến - K8
Ngày 19/7/2021
Chông chênh_
Nắng rọi nửa thềm.
Tơ vương nửa sợi, lạt mềm nửa dây.
Chông chênh_
Chiều đổ vai gầy.
Gió hiu hắt héo, mây lay lắt sầu.
Chông chênh_
Tháng bảy mưa Ngâu.
Hỏi rằng: Chức Nữ ở đâu bây giờ.
Chông chênh_
Bầu rượu túi thơ.
Hóa thân lữ khách, ngu ngơ cuộc tình.
Cũng đành như thể... vô minh
Ở nơi cõi tạm, một mình...
Chông chênh....
Dương Phù Sa - K19
Có một ngày mình khờ dại chút
Điện thoại thông minh bấm tắt nguồn
Không email, zalo, facebook
Y như rằng con nít thuở lon ton
Áo ba lổ, quần đùi chân đạp đất
Nắm đuôi trâu chạy ra ngõ ra đồng
Vơ ngọn gió nặn tượng hình rỗng rảng
Gom lá reo viết bản nhạc vô ngôn
Đồng nẻ đất mùi sình khô khê khét
Hít thở thơm đồi gió hú nồm nam
Cây cỏ dại rập rờn mê miết nắng
Trắng trời mây gần xịt với rơm vàng
Ta status hạ sen hồ tung chũm nụ
Dòng thời gian rún rẩy vút ngang trời
Rồi nghiêm chỉnh comment tà áo lụa
Like dáng ngồi ăn ảnh tiếng ve sôi
Thử một ngày không truy cập mạng
Cũng chừng như chưng cất những ôm đồm
Thế giới nầy vẫn y nguyên ngày tháng
Rất ồn ào mà cũng rất thinh không
Ấy như thể đánh đu niềm động tịnh
Một ngày trôi thêm chạng vạng dư hương
Ta khờ dại giữa đôi bờ mê tỉnh
Điện thoại thông minh bồi hổi mở điện nguồn.
Nguyễn Đại Bường - K10
Vui mừng hội ngộ đồng môn
Khắp nơi-nước Mỹ-vẫn còn nhớ nhau
Người trước, đợi kẻ đến sau
Dẫu cho tóc đã úa màu thời gian.
Gặp nhau cười nói rộn ràng
Ngồi trên bờ đá hát vang giữa trời
Vọng về quê mẹ có nơi
Ngôi trường thân ái một thời đi lên.
Ơn Thầy, nghĩa bạn tình bền
Hôm nay tái ngộ, cùng bên nhau ngồi
Mong thời gian hãy ngừng trôi
Để ôn kỷ niệm xa rồi ngày xanh.
Vui chung cũng bởi đồng hành
Kể nhau nghe chuyện chung quanh cuộc đời
Gặp nhau như một cuộc chơi
Trong hành trang có một thời học sinh.
Đông Giang Hải Ngoại nghĩa tình
Thầy Cô, bạn học một minh chứng nè
Hè nơi nầy vắng tiếng ve…
Có cành phượng tím trưa che ngang đầu.
Cuộc vui không mấy rất lâu
Ít ra cũng được nhịp cầu tương thân
Xa nhau nhưng thật sự gần
Đồng môn hội ngộ lắm lần nay mai.
*** Thương mến tặng Thầy Cô và ACE học sinh.
Phạm Lợi - K8
Em - hạt bụi, ta là hạt bụi
Lang thang nơi cuối nẻo phù trần
Gặp nhau cũng là giờ đốn ngộ
Mà lìa xa chưa kịp hoá thân
Mai kia, ta trở về với bụi
Em - một vì sao lạc cuối trời
Nhớ nhau vũ trụ thành nhật thực
Trên mộ phần một ánh sao rơi.
Huỳnh Văn Mười - K7
Yêu nàng Thơ con tim ta bối rối
Chút dại khờ, chút lưu luyến bâng khuâng
Cứ tự nhiên đem câu chữ xếp vần
Vầng trăng sáng...đêm nay sao mờ ảo.
Em đã đến tung tăng chân bước dạo
Ghé qua vườn chờ đón ánh ban mai
Vẫn nô đùa cùng hoa lá cỏ cây...
Hay một chút nắng mưa vương màu mắt.
Có những buổi hoàng hôn màu tím nhạt
Em lại đi, luyến nhớ cứ dạt dào
Ta ghép vào niềm tâm sự khát khao
Mối tình đẹp giữa trần gian đắm đuối.
Yêu nàng Thơ...lan man hồn mở lối
Giọt mưa buồn lất phất lạc bên song,
Đêm cô đơn thao thức trải nỗi lòng
Trang giấy trắng...tương tư... Ôi! Khờ khạo.
Lê Thị Ngọc Yến - K8
Tìm về cái thuở nằm nôi
Lời ru Mẹ hát “ầu ơi chín chiều“
Đồng trưa chở tiếng sáo diều
Bờ tre đưa võng thiu thiu giấc nồng
Tìm trong hương nội gió đồng
Mùi rơm mùa gặt bếp hồng khói xa
Mồ hôi mằn mặn của cha
Cỏ hoai lá mục nghe đà dậy thơm
Lần tìm ảng nước cây rơm
Tìm nơi nhau rốn Mẹ chôn năm nào
Ra vườn chẻ khúc ca dao
Thắt đôi quang gióng gánh vào yêu thương
Gác tay tìm tuổi tơ vương
Mồng tơi mực tím ôi thương nhớ nhiều
Nào đâu kịp nói tiếng yêu
Pháo hồng giăng lối ngập chiều nhớ nhung
Thả hồn tìm nhớ mông lung
Vẳng nghe câu hát đưa cùng tao nôi
“Sẽ không lớn nổi thành người
Nếu ai không nhớ những lời quê hương”
K i ề u Đình D ũ n g - K18
Lật ngửa bàn tay thấy mặt trời
Mà sao hoài vọng vẫn xa xôi
Đan tay che nỗi buồn nhân thế
Tận đáy lòng đau dấu kín rồi
Cuộc đời nhìn lại chỉ hư vô
Chiếc bóng theo nhau cũng nhạt mờ
Lặng bước bên đường ai đứng đợi
Có nghe gió hú cuối chân trời!
Nguyễn Sỹ Tâm - K8
Đêm dài cỏ thức đợi xanh
Hạt sương vắt vẻo trên nhành đợi tan
Trăng rơi đáy nước đợi vàng
Bờ dương thấp thỏm hai hàng đợi reo
Câu thơ chong mắt đợi Kiều
Vầng mây vít ngọn gió chiều đợi bay
Tháng năm xoã tóc đợi ngày
Tôi giờ tịch mịch đợi say hương thiền
Huỳnh Văn Mười - K7