Chừ đã khép lại rồi những bước chân xiêu lệch
Những nương dâu bến biển xứ người
Ta lại về với tuổi thơ yêu thương
Với quê hương treo trên bầu sữa mẹ
Yêu ngọn gió quê nghèo mát rượi
Có dòng sông như chiếc võng mẹ ru
Có con đò từng ngày chở nặng
Những đêm trăng hò hẹn với đất trời
Thương ngọn cỏ gió đùa trên đồi vắng
Khói rơm khô thơm ngát quê chiều
Cánh cò về phơi trên đồng ruộng
Chim vịt kêu chiều nhớ mẹ ruột đau
Hoa dại thơm bừng nở dưới chân ngày
Con ong nhỏ đi về lận đận
Mây vẫn trắng giữa màu trời xanh thẳm
Con bướm say tình cũng bỏ cánh hoa rơi
Ánh tà dương cõng gió qua đồi
Chiều cũng bỏ ta đi biệt xứ
Con dế nhỏ tha đêm về trên đôi cánh mỏng
Vỗ rộn ràng trên đám cỏ non xanh
Trần gian ơi ! Ta yêu người biết mấy?
Ngày tháng ra đi còn ở lại dọc đường
Ta bỏ lại sau lưng những bến bờ thầm lặng
Bỏ lại những nụ cười những ánh mắt yêu thương
...
Ta lại về nằm giữa quê hương
Để nghe tiếng chuông chùa xa vắng
Để nghe tiếng kinh cầu trầm lặng
Người ơi người sống để yêu.
Đỗ Khương Bình - K16
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét