Thứ Hai, 31 tháng 5, 2021

TẠM BIỆT THÁNG NĂM

 

Gởi tháng Năm đôi lời từ tạ
Em đi rồi...hương Hạ còn đây...!
Đem màu nắng trải ngọn cây
Đem cơn mưa đổ, giọt lây lất buồn.

Níu tháng Năm tình còn dang dở
Em vẫn đi... để nhớ cho đời...!
Bâng khuâng nhìn cánh phượng rơi
Màu hoa kỷ niệm, một thời đi qua.

Em tháng Năm...nhạt nhòa nỗi nhớ
Tiếng ve sầu nức nở ngân vang
Trả cho tháng Sáu mơ màng
Vẫn ngày Hạ... vẫn lòng man mác buồn.

Em đi rồi...gởi lòng trong chữ
Từng lời thơ ấp ủ yêu thương
Gió vương nhẹ, chút nắng hờn
Tháng Năm in dấu, đượm hương sắc Hè.

Nhớ quay về để nghe ve hát
Lưu bút chờ nét viết nghiêng nghiêng
Phượng buồn dấu chút niềm riêng
Tháng Năm... tạm biệt...đừng quên lối về!!!

Lê Thị Ngọc Yến - K8



Chủ Nhật, 30 tháng 5, 2021

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN.

 

Ỷ THIÊN ĐỒ LONG DỊ BẢN
Chương 1 (Triệu Đô đại náo sâu bít)

*Trong Ỷ thiên đồ long ký, Triệu Đô còn có tên là Triệu Mẫn, tên thật là Đô Đô Đặc Mục Nhĩ, phong hiệu là Triệu Đô Quậy Nói. Triệu Đô Quậy Nói có sắc đẹp, kiêu hãnh, thông minh tài trí, mưu mẹo hơn người, đã U 50 nhưng trông còn ngọt nước, ngon canh, trong giới võ lâm bôn tẩu giang nắng, cùng với bọn giang hồ, nhiều đại phu thấy nàng cũng phải lấy tay áo quệt nước miếng dưới cằm lia lịa, nghe cái tên Triệu Đô là đủ biết nàng giàu có đến mức độ nào, tiền không thiếu, tình không thiếu, danh vọng không thiếu, quyền lực cũng đỉnh cao, cho nên Triệu Đô cũng không phải dạng vừa đâu, vừa vừa đâu! Chung quanh nàng có rất nhiều cao thủ võ lâm bên cạnh như Huyền Minh Nhị Lão, A. Nhất, A. Nhị, A. Tam… để cùng nàng thay trời hành độ, độ ở đây là “độ ta chứ không độ người” như trong lời chế của bài hát đang lưu hành trong giới võ lâm đương đại.
*Cuộc tình của Triệu Đô cũng ly kỳ hấp dẫn không kém các cuộc tình khác trong giới võ lâm, Nàng yêu và lấy Trương Vôi Kỵ làm chồng, nhưng Trương Vôi Kỵ trước đây vốn cũng được xem là đối thủ của nàng, trước khi trở thành chồng vợ, Vôi Kỵ là đối thủ, cũng có thể gọi là đối tác và giữa họ cũng có nhiều trận chiến, giới giang hồ đồn đại rằng Trương Vôi Kỵ đã từng trúng Thập Hương Nhuyễn Cân Tán của Triệu Đô, một loại thuốc độc được Triệu Đô tinh luyện, bào chế để sử dụng khi cần thiết, người của Lục Đại môn phái, Võ Đang thất hiệp, kể cả Diệt Tuyệt sư thái của phái Nga Mi…cũng lần lượt sa bẫy và bị Triệu Đô giam giữ trong Vạn An tự. Tuy nhiên, vì yêu nên Trương Vôi Kỵ không bị nàng giam giữ ở Vạn An tự như các vị giang hồ kia, mà Vôi Kỵ được nàng giam giữ trong… tim.
Không như Tiểu Chiêu, cũng nhân vật trong Ỷ thiên đồ long ký, Tiểu Chiêu theo hầu Trương Vôi Kỵ và sát cánh cùng chàng trên con đường hành tẩu giang hồ, Triệu Đô mềm mại nhưng ma mị hơn.
*Mới đây thôi, Triệu Đô phát hiện ra thần y Bình Lắm Chỉ, tay này là danh y trong Tiếu Ngạo giang hồ, chữa bệnh một cách kỳ quái, phản khoa học như bẻ cổ, vỗ tai, kéo lưỡi… nhưng tự xưng là thần y, mặc dù chữa trâu lành thành trâu què, nhưng do đội ngũ “lừa đảo viên” đông đảo, trong đó rất nhiều người nổi tiếng, quay clip quảng cáo một cách thần sầu quỉ khốc, cho nên đánh lừa được vô số dân ngu khu đen tin chỏng vó, ngay một các số quan lại địa phương cũng bị lừa, tạo điều kiện, mời đón về chữa bệnh tại địa phương mình, cấp giấy khen, bằng khen tá lả, chắp cánh cho thần y bay cao bay xa trong sự nghiệp lừa xuyên quốc gia, xuyên lục địa. Tất nhiên Triệu Đô là một trong những nạn nhân của Bình Lắm Chỉ, mới đầu cũng tin sái cổ, Bình Lắm Chỉ nắm được cái thóp của Triệu Đô là có rất nhiều…đô, và rất thích làm từ thiện, Triệu Đô có thành tâm mong muốn thần y Bình Lắm Chỉ chữa bệnh miễn phí cứu người nghèo, và xây dựng chùa chiền để làm công đức. Nhiều năm qua Bình Lắm Chỉ tà tà rút cơ man nào là tiền của Triệu Đô, để xây chùa, để chữa bệnh miễn phí nhưng phải mua vé cho người nghèo, mở trường truyền dạy cách chữa bệnh quái chiêu, để làm chi nữa…đố ai biết? nghe giới giang hồ đồn đại có đến 20 đàn em của một tài nhân nổi tiếng trong giới võ lâm là Hoài Tiêu, (Hoài Tiêu tên thật là Dương Tiêu, cũng là nhân vật nổi tiếng trong Ỷ thiên đồ long ký), gởi đến thần y thọ giáo để sau này hành tẩu giang hồ, cứu nhân độ thế. Đến một ngày, Triệu Đô phát hiện ra thần y là một tên lừa siêu hạng và nàng đã mất đi một khối tài sản khổng lồ, Triệu Đô quay ra tố cáo Bình Lắm Chỉ, nhằm lật mặt nạ thần y dỏm cứu thiên hạ, cứu những đại gia nhẹ dạ cả tin như mình…để tránh một cuộc chiến đơn thương độc mã, Triệu Đô tìm kiếm đồng minh từ những người nổi tiếng giới sâu bít (trong tự điển kiếm hiệp của Kim Dung có định nghĩa “giới sâu bít” như sau: “đó là giới có nhung nhúc sâu, nhưng do bưng bít kín quá nên không ai biết”). Nhưng than ôi, rất nhiều người trong nhóm sâu bít ít nhiều đều có quan hệ mật thiết với thần y, hưởng lợi từ thần y, lừa đảo cùng thần y nên không nỡ nói lên sự thật để góp phần cùng Triệu Đô trừ gian diệt…lận. Cuối cùng, Triệu Đô quyết định tung chiêu “một mình chống lại maphia” không cần áp dụng Thập Hương Nhuyễn Cân Tán, lần này Triệu Đô áp dụng chiêu thức “Lai Chim Nhuyến Cân Tám” mới rợi, lên sóng vào giờ vàng, không ngờ thành công ngoài mong đợi, tạo tiếng vang như sét đánh, cái hay của chiêu thức này là tấn công vào các điểm yếu của đối phương, đánh đến đâu bằng chứng đưa đến đó, làm đối phướng á khẩu, bối rối, bất động, chẳng nói nên lời. Đối thủ lãnh chưởng nặng nề đầu tiên của Triệu Đô là Hoài Tiêu, Hoài Tiêu đang án binh bất động chưa thấy xuất chiêu đánh trả thế nào, giới giang hồ đồn lại rằng…Hoài Tiêu đang luyện bí kiếp tuyệt mật, đến khi nào đạt mức độ thượng thừa sẽ nghênh chiến đáp trả lại Triệu Đô, các đối thủ tiếp theo bị Triệu Đô vây đánh tá lả là Chu Hồng Nhược và Vy Ly!
Nghe giới giang nắng đồn lên mạng rằng thì là…sắp tới Triệu Đô sẽ giao chiến với nhiều nhân vật nổi tiếng nữa trong giới sâu bít, độc giả muốn biết cuộc thư hùng trong giới võ lâm đoạn sau này ra sao, xin xem hồi sau của “Triệu Đô đại náo sâu bít” sẽ rõ.

Thường Đoàn – K9 (THÁNG 5/21)





QUÊ HƯƠNG LÀ BẦU SỮA MẸ

 

Chừ đã khép lại rồi những bước chân xiêu lệch
Những nương dâu bến biển xứ người
Ta lại về với tuổi thơ yêu thương
Với quê hương treo trên bầu sữa mẹ

Yêu ngọn gió quê nghèo mát rượi
Có dòng sông như chiếc võng mẹ ru
Có con đò từng ngày chở nặng
Những đêm trăng hò hẹn với đất trời

Thương ngọn cỏ gió đùa trên đồi vắng
Khói rơm khô thơm ngát quê chiều
Cánh cò về phơi trên đồng ruộng
Chim vịt kêu chiều nhớ mẹ ruột đau

Hoa dại thơm bừng nở dưới chân ngày
Con ong nhỏ đi về lận đận
Mây vẫn trắng giữa màu trời xanh thẳm
Con bướm say tình cũng bỏ cánh hoa rơi

Ánh tà dương cõng gió qua đồi
Chiều cũng bỏ ta đi biệt xứ
Con dế nhỏ tha đêm về trên đôi cánh mỏng
Vỗ rộn ràng trên đám cỏ non xanh

Trần gian ơi ! Ta yêu người biết mấy?
Ngày tháng ra đi còn ở lại dọc đường
Ta bỏ lại sau lưng những bến bờ thầm lặng
Bỏ lại những nụ cười những ánh mắt yêu thương
...
Ta lại về nằm giữa quê hương
Để nghe tiếng chuông chùa xa vắng
Để nghe tiếng kinh cầu trầm lặng
Người ơi người sống để yêu.

Đỗ Khương Bình - K16



Thứ Bảy, 29 tháng 5, 2021

EM ĐÔNG GIANG

 

Em ơi em Đông Giang!
Chiều mình anh trên bãi cát vàng
Tìm lại ngày xa xưa yêu dấu
Thuở chúng mình sánh bước lang thang

Em ơi em còn nhớ không?
Ngày anh trao em lá thư hồng
Là tất cả tình yêu anh đó
Vắng anh rồi em có chờ trông?

Em ơi em con đường xưa
Mình đi về trong nắng lưa thưa
Dấu chân em vẫn còn in đó
Vắng em đời ướt đẫm cơn mưa

Em ơi em mùa hè
Mùa biệt ly não nùng tiếng ve
Mình sẽ không còn bên nhau nữa
Giọt lệ buồn đôi mắt đỏ hoe

Nỗi buồn nầy làm sao vơi
Anh ra đi ngút tận phương trời
Đêm từng đêm thương về kỷ niệm
Cuộc tình buồn như lá thu rơi...

Nguyễn Tấn Lực - K6



Thứ Ba, 18 tháng 5, 2021

NHỚ SÔNG QUÊ

 

(Sông Quảng Hậu- Điện Nam)

Lâu rồi về lại sông quê
Chừng như ai cũng mới về thăm sông
Thoảng trong hương nội gió đồng
Đâu mùi bồ kết bềnh bồng còn đây

Năm xưa cũng khúc sông này
Thuyền duyên đỗ bến em xây mộng tình
Để ta với một bóng hình
Vào thương ra nhớ năm canh thẩn thờ

Buồn vương làm ướt câu thơ
Cung thương lỗi nhịp nghe mờ tiếng yêu
Sông quê ôm mát trời chiều
Ta ôm tiếc nuối quạnh hiu đứng chờ.

(Đôi khi lỡ hẹn một giờ
Lần sau muốn gặp phải chờ trăm năm)*

D ũ n g K i ề u - K18 (18/5/2021)
*Bùi Giáng



Chủ Nhật, 16 tháng 5, 2021

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN…

 

MA NHÀ HỌ HỨA.

Hứa Dai, cháu nhiều đời của Hứa Do, là người hiền, được vua Ngủ, là cháu nhiều đời của vua Nghiêu mời vào cung để truyền ngôi.
Hứa Dai cười mỉm chi từ chối, xong ra về rồi lên tít con suối trên thượng nguồn rửa tai, đúng lúc đó, Sào Thọt, cháu nhiều đời của Sào Phủ dắt trâu tới suối uống nước. Thấy Hứa Dai rửa tai, Sào Thọt lấy làm lạ bèn hỏi:
- Cớ sao ông lại đem tai đi…rửa?
- Thế này, vừa rồi vua Ngủ mời tôi vào cung, ngỏ ý muốn truyền ngôi vua, nên tôi mới đến đây rửa tai.
- Có lẽ vua Ngủ cho rằng đất nước thái bình, “chưa có bao giờ… đẹp như hôm nay”, nên ngài thấy ông có tài, mời ông ra làm vua cũng là ý tốt, sao ông lại từ chối?
- Sào Thọt ơi là Sào Thọt, sao ngươi nhẹ dạ cả tin thế, hèn chi thọt là phải…Vua Ngủ nói vậy thôi chứ tin ngài là bán lúa non, í lộn… lúa giống đó, bề ngoài ổng luôn nói không ham chức quyền, cấm chạy chọt mua quan bán tước, nhưng thực ra…ổng là ông của ông nội tham quyền cố vị, lý do mà tôi rửa tai là chỗ đó đấy. Mà này, sao không cho trâu uống nước gần nhà mắt dắt lên tận đây chi vậy?
- Chỗ tui bị thu hồi đất làm sân gôn rồi, biết làm sao được, thôi thì… “trâu ơi ta bảo trâu này, hết đất cày ải lên đây trâu nằm”, lý do mà trâu tôi ra đây uống nước là vậy đó! Mà này Hứa Dai ơi, sao lâu nay không nghe người ta nói về “con ma nhà họ Hứa” nữa vậy? trước đây nó nổi tiếng lắm mà?
- Đúng vậy, họ Hứa chúng tôi có con ma Hứa rất nổi tiếng, nhưng về sau này con cháu của dòng họ sinh ra con đàn cháu đống, mà chúng là những kẻ hậu sinh khả ố, í lộn…khả úy, chúng tài giỏi hơn nhiều, đúng chuẩn là…con hơn cha là nhà vô… phúc, và kể từ đó con ma nhà họ Hứa cảm thấy tự ti, cảm thấy trình độ của mình chỉ đáng xách dép cho lũ cháu con tài ba, đỉnh cao trí… tệ, nên con ma nhà họ Hứa quê độ, sinh ra trầm cảm, lặng lẽ biến mất từ đó đến giờ…
- Thế à, con cháu của con ma nhà họ Hứa sau này đông đảo, toàn là đỉnh cao trí …tệ, vậy bọn họ là những ai nào?
- Sào Thọt không nghe tiếng tăm của họ sao? biết ông Hứa Đại không? chức to lắm đấy, còn ông Hứa Cho Có nữa, ông ấy giỏi luồn lách, các ông Hứa Suông, Hứa Không Làm cũng chẳng kém cỏi gì, còn thế hệ con của các ông ấy như Hứa Càn, Hứa Ẩu, Hứa Lấy Lệ, Hứa Lèo… nhiều vô kể!
- Thế sao? Rứa mà dạo này tui chẳng gặp mấy ổng xem “dung nhan ấy bây giờ ra sao” nhỉ?
- Chờ đi, bây giờ các ông ấy đang bận đua nước rút trong một cuộc thi rồi…
- Chờ thì chờ vậy! nhưng mà Hứa Dai ơi, có ai cũng dắt trâu đến uống nước nữa kìa!
- À, thằng Hứa Giữ Lời, cháu kêu tui bằng chú đấy! Thằng này khá, học giỏi , kiến thức uyên thâm, tính trung thực đáng quý lắm.
- Sao hắn không tham gia cuộc thi, để có điều kiện cống hiến tài đức cho nhân loại, mà phải chăn trâu vậy?
- Sào Thọt ơi là Sào Thọt, sao ông khờ khạo thế? Mấy thằng như Hứa Là Làm, Hứa Giữ Lời này, chỉ cần ghi tên tham gia cuộc thi là đã bị loại ngay từ vòng gửi xe rồi…nên chi cuộc đời của chúng cứ gắn liền với con trâu, cái cày cho nó… chắc!

Thường Đoàn – K9 (5/2021)

Thứ Năm, 13 tháng 5, 2021

CHÊNH CHAO NỖI NHỚ

 

Có nỗi nhớ tựa ngàn con sóng
Dội vào lòng rát bỏng tâm tư
Ngày lơ lửng đêm lao lư
Quỳnh đây Giao đó mà như dặm trường

Bên dòng Tương cung thương réo rắt
Bóng xa hình héo hắt đường tơ
Còn nhau xin hãy đợi chờ
Dẫu ngày lá thắm mịt mờ chân mây

Mắt mi cay buồn thay phận bạc
Buổi tàn trăng mới dạt vào nhau
Nỗi riêng đôi cảnh nát nhàu
Cô phòng bên ấy bội sầu bên đây

Có thể nào sớm mai thức dậy
Như cánh chim tình mãi bay xa
Tàn rồi một giấc mơ hoa
Người ơi ngàn dặm quan hà ngóng trông

Liên Trinh - K 21



Thứ Sáu, 7 tháng 5, 2021

NGẪU HỨNG TÓC BẠC

 

Không phải tướng tài lại khác giống giai nhân*
Nên tóc bạc vẫn nhẹ lòng phơi trắng
Còn xỏ được lổ kim với đường chỉ thẳng
Ngại ngùng chi mà cố giấu tuổi già

Lão bạng sinh Châu vuốt râu cười khà
Đời có lúc cũng cần khoe đôi chút
Đâu phải làm thơ là tối ngày cầm bút
Chẳng biết làm ăn hay cầm đến cái chi

Ba muối một tiêu đẹp quá chừng đi
Khen không hết cần gì phải nhuộm
Đời lắm đứa tóc xanh mà chết sớm
Cảm ơn trời bạc tóc vẫn an như

Thử cạo trọc đầu giả dạng đi tu
Chưa chắc đã là người hiền đáng kính
Thôi cứ bạc đầu cần chi lừa phỉnh
Vẫn ta đây danh chính đứng thẳng thừng

"Tóc bạc hiên ngang" nghe láo quá chừng
Lời thằng nịnh ráy tai hoài cứ ngứa
Em Thanh Nữ khi vai kề má tựa
Thổi một câu tình tứ đã xìu ngay

Tóc trắng phiêu bồng mây trắng bay
Xin với nàng Thơ thương dùm làm phước
Chải tơ rối những ngón mềm tay lược
Trên mái đầu phơ phất ngọn bông lau.

Sài gòn 4.2021
Nguyễn Hữu Thụy - K3
*Giai nhân tự cổ như danh tướng
Bất hứa nhân gian kiến bạch đầu



Thứ Ba, 4 tháng 5, 2021

CHO NGÀY THÁNG ...

 

Ngày nào đó trong mưa chiều buông xuống
Con dốc buồn đã lạnh bóng người đi
Dòng nước nhỏ cùng hát bài chín suối
Bên đồi hoang xác lá những xuân thì.

Ngày nào đó cánh phượng hồng vẫn nở
Vội đi qua vẫn để lại nụ cười
Ngày nào đó chú ve kêu khắc khoải
Có ai còn đọng lại nụ cười tươi!

Ngày nào đó đá nằm im rêu phủ
Trong vườn xưa tiếng quốc đã già nua
Trái đã chín trong vườn mùa sương khói
Gót hài xưa còn thao thức giao mùa.

Ngày nào đó vô tình qua bến cũ
Con đường nào cũng xào xạc tiếng xưa
Thôi đành vậy mùa xưa không trở lại
Như một lần mùa lá rụng tàn phai...

Nguyễn Thị Điệp - K7 (3.5.2021)



Thứ Hai, 3 tháng 5, 2021

HÒN VỌNG PHU

 

Chơ vơ vách núi chập chùng non
Tựa dáng ai kia đứng đợi chồng
Một nắng hai sương vần vũ sóng
Song phương nhất nguyệt cõi trời trong
Tích xưa gợi nhớ tình huynh đệ
Sự thể nên duyên nghĩa vợ chồng
Lúc biết tình thâm chàng giã biệt
Xui nàng hóa đá,…mẹ bồng con.

Trần Ngọc Anh - K10



Thứ Bảy, 1 tháng 5, 2021

Thơ DƯƠNG PHÙ SA

 

Tháng năm này cũng giống tháng năm xưa
Ta lạc lõng giữa núi rừng yên ả
Nắng vẫn thế, sao nghe chừng rất lạ
Màu đậm dần hơi nóng cũng nhiều thêm.

Con sóng xô bờ cũng bớt những dịu êm
Chúng cháy bỏng bao khát khao, chờ đợi
Con dốc tưởng như không sao leo tới
Bởi ở đỉnh đèo tìm mãi chỉ bình minh.

Tháng năm rồi sao em cứ lặng thinh
Để nắng cứ âu lo còn sóng thì buồn bã
Anh chỉ sợ mai này khi hết hạ
Anh vẫn chỉ là người đứng ngóng một mùa xuân...

Dương Phù Sa - K19