Đất trời sao nỡ nổi cuồng phong,
Gieo chi tang tóc long đong phận người.
Chiều qua còn đó tiếng cười
Khuya nay anh đã thành người không mong.
Ai ơi nựớc mắt lưng tròng
Tâm nhang một nén chừ mong được gì!
Thôi thì anh hãy ngủ yên
Trăm thương ngàn nhớ, gió ngàn vi vu.
Nguyễn Anh - K5 (28.10.2020)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét