Lồng đèn lon
Lồng đèn lon
Em đi về phía trăng tròn đang lên
Đầu trần, chân đất, tay đèn
Một mình rước cả một miền trẻ thơ
Cái vỏ lon của bụi bờ
Mà hồn vía cả giấc mơ trong ngần
Trên cao có một chị Hằng
Dưới nầy có một thiên thần rong chơi
Đèn nào cũng là đèn thôi
Trăng nào cũng của bầu trời soi chung
Chỉ mình tôi thấy thẹn lòng
Mải làm người lớn nên không thấy gì
Vầng trăng là của đồng nhi
Cho tôi lượm mót cái thì vô ưu
Lượm trong phế thải bụi bờ
Trong veo ánh mắt dẫu mờ ngọn chong
Lồng đèn là lồng đèn lon
Có em, thu sáng vẫn còn thanh tân
Rước đi em, có chị Hằng
Dẫn em vào phá cỗ bàn nguyên sơ.
Nguyễn Đại Bường - K10
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét