CHUYỆN THẰNG TÝ SUYỄN
Hắn tuổi Tý, cha mẹ đặt luôn cho hắn tên Tý cho dễ nhớ, từ lúc mới sinh ra hắn đã bị bệnh suyễn bẩm sinh, tội cho hắn, cứ mỗi khi tró dái, xin lỗi…trái gió trở trời, là hắn chổng khu lên thở lấy thở để thật tội nghiệp, bởi vì thế mà hắn còm cõi có lớn nổi đâu so với bạn cùng trang lứa, thấy vậy, mọi người trong gia đình cũng như hàng xóm chết danh hắn cái tên là thằng Tý suyễn!
Sức khỏe có hạn, học hành thì lẹt đẹt, chơi thể thao thì dở ẹt, oẳn tù tì cũng thua luôn…tuy vậy, Tý suyễn rất quyết tâm đổi đời, nó muốn có một danh phận rỡ ràng, chứ không thể mãi mãi ốm yêu ho hen với biệt danh Tý suyễn được. Hắn quyết tâm học, mặc dù cái sự học của hắn cố gắng lắm cũng ở mức dưới trung bình một bậc, chật vật lắm hắn cũng học xong phổ thông, có tấm bằng phổ thông, chưa thỏa mãn, hắn muốn phải có bằng đại học mặc dù sức học là không thể, nhưng ơn trời, thằng Tý được sinh ra vào thời hoàng kim “bằng cấp giả” của đất nước hạnh phúc, nên chuyện có tấm bằng đại học đối với nó dễ như bỡn, chỉ cần có tiền là ô-kê! Thằng Tý rời quê đến thành phố khác xin việc và làm đủ 4 năm, đúng với thời gian học đại học, lao động làm ra tiền, bỏ ra một phần tiền mua tấm bằng đại học, trở về quê, chìa ra tấm bằng đại học, mọi người ai cũng lé con mắt bên trái, nghỉ ngơi một thời gian, thằng Tý tiếp tục rời quê, nói đi học thạc sỹ, nhưng kỳ thực là đến thành phố trước đó để tiếp tục cày kiếm tiền, hai năm sau, bằng thời gian học thạc sỹ, hắn mua tiếp cái bằng nữa rồi về quê với cái mác thạc sỹ kinh tế, dân làng kính cẩn nghiêng mình…
Có bằng thạc sỹ, Tý suyễn cũng chưa nghĩ đến chuyện xin việc làm, nó thừa biết thời buổi bằng cấp nhiều như rươi tháng mười một , mà thất nghiệp cũng đông như quân nguyên này, dễ gì xin được việc làm, thế là hắn quyết tâm phải có bằng tiến sĩ mới may ra…nhưng, các bằng cấp kia thì mua rất dễ, chứ bằng tiến sĩ phải bảo vệ luận án, làm sao đây?
Cái khó ló cái khôn, hắn nhớ ngay đến chuyện mấy cái lò ấp tiến sĩ cấp tốc, hắn nhớ ngay đến thằng bạn lẹt đẹt cùng lớp, con một quan chức to to, học hành chữ không đầy cái lá mít, ăn chơi là chính, thế mà nay cũng tiến sĩ như ai, cũng làm quan vừa vừa hơi to như ai, Tý suyễn gặp hắn:
- Ê mày, học như mày sao có được tiến sĩ?
- Cần gì học mày, cứ vô lò “ấp” một cái “nở” ngay!
- Giờ tao muốn ấp kiếm cái tiến sĩ kinh tế được không mậy?
- Dễ ẹt, với điều kiện…
- Nói thiệt, tao có biết khỉ gì đâu mà làm luận án?
- Tau còn dốt hơn mày nữa, có sao đâu? Mày có 500 chai đó không?
- Chi vậy?
- Ngu vậy mầy, bằng tiến sĩ cho không mày à? thằng nào học giỏi thật sự cũng phải “nhả”…300 chai, học lẹt đẹt như tao với mày phải 500 chai, có khi hơn nữa đó mậy!
- Đồng ý…tiền bạc là chuyện nhỏ, bằng tiến sĩ mới là chuyện lớn!
Tý suyễn được thằng bạn dẫn tới viện Hàn lâm không học, và được giới thiệu rằng thì là viện này “ấp” mỗi năm cho ra lò vài trăm tiến sĩ đủ loại, cả hai đến gặp một vị tai to to, mặt bự bự, riêng lão này mỗi năm ấp khoảng trên dưới 40 trứng không phôi, nói một cách dân dã là trứng không có…trống, tất cả đều nở rộ, không trứng nào bị ung, thằng bạn láu táu:
- Tau với mày đều thuộc loại trứng đó, nhưng không sao, có bằng tiến sĩ là được trọng vọng cái đã, được mọc thêm cánh cái đã, còn chuyện chi ai biết!
Sau một hồi “thổ lựng”, chủ lò ấp chốt hạ như sau: Tý suyễn về nhà ăn chơi, kê cao gối mà ngủ, đợi ngày ra trình diện cho “hội đồng” thấy dung nhan và nhận bằng…tiến sĩ, còn bây giờ “ứng” trước 300 chai, nhận bằng xong thanh toán nốt 200 chai, oke! Cậu cần bằng tiến sĩ kinh tế phải không? đây, đề tài của cậu là… “nghiên cứu ngôn ngữ đòi nợ giữa các tổ chức kinh tế”! xong.
Đó là toàn bộ câu chuyện vì sao mà thằng Tý suyễn trở thành Tiến sĩ, làm mưa làm gió ở một cơ quan hành chính, làm cha làm chú đè đầu cưỡi cổ dân làng.
Thường Đoàn - K9 (tháng 8/2020)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét