Thứ Năm, 6 tháng 8, 2020

NÓI VỚI EM


Cơ mà tội nghiệp em tôi
Khẩu trang che kín vành môi điệu đà
Bên mình cứ tưởng người xa
Dung nhan xếp lại cho qua đận này
Khẩu trang chừa cái chân mày
Ôi sao vời vợi làn mây đượm buồn
Chắc lòng kẻ đón, người nuông
Hay đâu thế sự ác ôn thế này
Bây giờ ai dám cầm tay
Xà phòng, nước rửa đặt bày trớ trêu
Em đi qua mảnh trời chiều
Con tim góp lại những điều ngổn ngang
Trên sân cỏ mọc hoang tàn
Chờ em thì đã mùa sang mất rồi
Đắng lòng chi thế em tôi
Giấc mơ chừ đã xa xôi nghìn trùng
Khẩu trang che kín bịt bùng
Má hồng rồi nhạt, nụ hồng rồi phai
Thu tàn rớt cọng heo may
Hạt sương ướt lịm đôi vai tội tình
Khẩu trang che nửa cái nhìn
Xem trong thiên hạ nửa mình nửa ta
Giữa trưa mắt bổng nhập nhoà
Thấy người người mất, thấy ta ta còn
Khẩu trang là cái cỏn con
Miễn còn âm tính là còn ngát hương
Đôi mi chớp giữa vô thường
Em tôi còn phấn, lược gương còn dồi
Khẩu trang để lại bên đời
Cười lên một nụ cho rơi nghẹn ngào

Huỳnh Văn Mười - K7


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét