Thứ Ba, 14 tháng 7, 2020

Ở BIỂN


Biển nắng vẫn xanh
Lưới chài vẫn loáng lóa vảy cá
Những hàng hiên gió rốc làn da đen
Những người đàn bà ngồi lể ốc gạo
Lể vào biển khơi nỗi nhớ mặn nồng

Đàn ông ở biển cơ bắp săn thừng chão
Hơi thở chồm lên sóng bạc ngư trường
Đàn bà ở biển vồng ngực nống cong ngọn gió
Chợ mai chợ chiều dún dẩy gánh quang

Mồ hôi của bãi bờ mặn hơn muối biển
Con nục, con chuồn, con còng, con ghẹ
Xô bồ nhau manh áo chén cơm
Con ốc gạo tí ti xoa dịu lo âu bất trắc
Trôi thời gian trôi nỗi kín thầm

Khi những con tàu mệt nhoài hiện ra từ đường chân trời tím sẫm
Cát bỏng rung lên tiếng chân người
Mạn tàu rung lên bàn tay xa vẫy
Dương liễu toé tung cười
Ánh mắt mềm như con sóng bạc đầu xô

Đêm hôm ấy
Những vỏ ốc gạo vương vải đầy thềm
Bay lên bay lên
Thành ngàn sao trời lấp la lấp lánh.

Nguyễn Đại Bường - K10
VT - 7/2020.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét