Thứ Bảy, 18 tháng 7, 2020

BÙI GIÁNG VÀ QUÊ NHÀ


Vĩnh Trinh xưa vẫn trinh nguyên
Chốn quê ở tít trên miền trung du
Bềnh bồng theo nước sông Thu
Đò xuôi một chuyến biệt mù nẻo xa

Bỏ đồng tranh với cỏ hoa
Trên lưng bò cỡi lùa qua bóng chiều
Bỏ nàng Mọi nhỏ thương yêu
Bên bờ lau lách đìu hiu tháng ngày

Chuồn chuồn châu chấu vẫn bay
Mùa sim vẫn chín trên cây đợi người
Và hình như đã lâu rồi
Vẫn nghe tiếng dế bên trời tương tư

Nhớ câu: nhứt tự vi sư
Học trò Vạn Hạnh kể như số ngàn
Được thầy dạy một chữ vàng
Giữa đời thức tỉnh - mơ màng - chiêm bao

Rê tình trên sóng lao đao
Tiếc cho người đẹp ẩn vào trong tranh
Kim Cương - Phùng Khánh - Hà Thanh
Biết ai còn nhớ ảo tình thuở xưa

Biên Hòa - Chợ Quán chào thua
Họa chăng còn lại góc chùa Già Lam
Bắc chân chữ ngũ mà nằm
Nghe trong lời Phật khói trầm hương bay

"Giữ Thơm Quê Mẹ" những ngày
Dịch bao nhiêu sách tiếng Tây tiếng Tàu
Cái điên bứt phá cái đầu
Cho đôi mắt sáng rực màu tài hoa

Sự đời coi cứ như pha
Thênh thang khắp cõi không nhà dạo chơi
Mai xa bỏ hết về trời
Nhớ trong thiên hạ những lời thơ bay .

Nguyễn Hữu Thụy - K3
Trích từ tập thơ Hoa Tim
Đã được "nghệ sĩ đọc thơ tự phong Hồ Mai " đọc trong đêm đám tang bác Bùi tại chùa Vĩnh Nghiêm và nghĩa trang Gò Dưa .
Tranh của hs Vĩnh Trần Thế



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét