VÔ ĐỀ
Em có nhớ con đường ngày đến lớp
Hai đứa mình đi dưới một rừng dương
Thuở ấy nghèo chẳng dám ngỏ lời thương
Cứ mặc cảm mình sẽ làm em khổ
Hai bờ vai hai chúng ta gầy nhỏ
Yêu nhau rồi nghèo khó sẽ thành đôi
Đừng trách nghe em cái thuở non người
Nghĩ sâu nhất giờ bỗng thành ngốc nhất
Không yêu đương cả hai ta đều mất
Một đời người ngơ ngác ngóng trông nhau...
Hữu Cảnh - K15 (12-06-2020)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét