Chủ Nhật, 28 tháng 6, 2020

THƯ GIÃN CUỐITUẦN


PHÙ MỎ CHƠI XỎ PHÙ TANG.

Phù Du, người xứ Phù Tang được nhà vua cử đi sứ sang xứ Phù Mỏ, (xin nói thêm cho rõ: Phù Tang còn gọi là xứ Mặt Trời Mọc, Phù Mỏ còn được gọi là xứ Mặt Trời Lặn, do người xứ Mặt Trời Lặn chỉ được quyền ăn , nhậu…không được quyền …nói, h nói là coi chừng bị quánh cho Sưng Mỏ, cho nên mới có tên gọi là xứ Phù Mỏ) mới vừa đáp máy bay xuống phi trường, Phù Du được các quan chức quận Phù Thủng sai dàn chân dài đón tận chân cầu thang, Phù Du được đưa về một khu rì-sọt 5 sao chiêu đãi yến tiệc linh đình, mỹ tửu đan xen cùng mỹ nữ lai láng, rượu vào chân dài ra, í lộn…lời ra, Quận chủ xứ Phù Thủng tên là Phù Phiếm thật tình thổ lộ:
- Xứ Phù Mỏ của chúng tôi rừng vàng biển bạc, sơn hào hải vị không thiếu thứ gì, tài nguyên được thiên nhiên ưu đãi, mỏ gì cũng có, con người thì lại cần cù, thông minh, chịu khó…nhưng không hiểu sao cứ lẹt đẹt như con…vẹt, không chịu phát triển , thua cả xứ Lồ, chứ đừng mơ gì phát triển như xứ Phù Tang, là sao vậy?
Phù Du cả cười:
- Xứ Phù Tang của ta không được thiên nhiên ưu đãi đủ thứ như xứ Phù Mỏ các ngươi, lại hay bị thiên nhiên trút giận bằng sóng thần, động đất… tuy vậy, người Phù Tang làm việc hết sức nghiêm túc, trách nhiệm, có thể nói một người Phù Tang làm việc năng suất gần bằng 15 người xứ Phù Mỏ, đã thế xứ Phù Mỏ 1 người làm 9 người phá, ai có tí chức tí quyền cứ lo vơ vét cho mình, cho dòng họ, cho đầy túi tham vô đáy, vậy làm sao đất nước phát triển cho được!
Mạc Phá Tàn, một quan cấp phó của Phù Phiếm hỏi xã giao:
- Xứ ta quan chức cực giỏi, trình độ rất cao, học hàm, học vị xả láng như lá mùa thu, giáo sư, tiến sĩ, thạc sĩ, đốt không hết, bằng cấp có người nhiều đến độ tính…ký, thế mà Phù Mỏ chẳng hóa rồng được là vì sao?
Phù Du cười tít mắt:
- Trình độ cao chỉ là số lượng, còn chất lượng… không làm con bù-lon ra hồn, bằng cấp thì nhá nhem, chủ yếu để làm kiểng giải quyết khâu oai, đã thế, khi làm quan thì đánh mất lòng tự trọng, làm sai thì… bởi, tại, vì…, làm đúng được tí thì nổ to cỡ bom hạt nhân, sai phạm thì cố chối tội, quyết tâm bám ghế đến cùng, không hề biết từ chức là gì, quá lắm ra trước công đường gặp Bao Cong thì khóc nức nở như trẻ lên ba, xin lỗi nhà vua để được tha nhẹ tội, chứ không hề xin lỗi nhân dân đến một phần tư của …nửa lời. Như vậy mà mơ hóa rồng ư? có mà rồng…lộn cổ, bổ nhào! Mới đây, ta còn nghe đồn chuyện “ăn dày”, “ăn vặt” nữa…
Phù Phiếm nghe nhột lổ tai:
- Ý ngài Phù Du nói chuyện ăn chận, ăn bớt và chia chác tiền hỗ trợ chúng sinh bị ôn dịch ở xứ Phù Mỏ ta chứ gì?
- Đâu cần phải thế, cái xứ Phù Mỏ của các người ăn không chừa thứ gì, đâu chỉ có gói cứu trợ mới thấy con nhà quan giành ăn với con nhà nghèo, trước đây dê, bò, nhím…giúp dân xóa đói giảm nghèo còn “đi lạc” vào quan nữa là, hàng cứu trợ của các nhà hảo tâm cho dân khố rách còn bị ăn chặn, ăn bớt…hạt muối cho dân nghèo cũng bị hòa vào tô canh… yến của nhà quan! Hỏi sao nước không nghèo?
Bị Phù Du chê bai, Phù Phiếm giận lắm, tìm cách trả đũa:
- Nghe đồn người Phù Tang đạo đức chuẩn mực, coi trọng chữ tín, rất lễ phép và lịch sự…thế tại sao sang xứ Phù Mỏ lại bày trò đưa hối lộ để trốn thuế, Phù Du ông giỏi giải thích đi?
Phù Du, vuốt cằm ra chiều suy nghĩ, rồi từ tốn:
- Các người không đọc sách thánh hiền, thế có biết chuyện cây quýt trồng ở đất Sở thì quả ngọt, cũng cây quýt đó đem trồng ở đất Tề thì cho quả chua? Thôi thế này để ta nói cho dễ hiểu, câu này có ngay trên đất Phù Mỏ của các ngài… “Gần mực thì bia, gần đèn thì thuốc”! đúng không?
- “Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng”! biết thì thưa thốt, không biết thì dựa lan can mà nghe, dẫn chứng bá láp!
- À…đúng rồi, đúng rồi! gần mực thì đen…người Phù Tang vốn hành xử văn minh, nhưng do ở gần người Phù Mỏ nên mới hư hỏng vậy đấy!
Nghe đến đây, Quận chủ Phù Thủng mặt mày tái lét, nói cà…lăm:
- Ăn hối lộ có hơn 5 tỷ VND, chỉ.. chỉ.. chỉ.. là.. là.. ăn.. ăn.. ăn…vặt.. vặt.. thôi.. thôi.. thôi.. mà.. mà…
Phù Du nghiêm mặt:
- Trời đất ơi, tham nhũng cỡ 5 tỷ coi như “ăn vặt”, còn gì đất nước hở trời? ta nghe giới giang hồ đồn đại rằng: nâng khống cái máy gì đó từ hơn 2 tỷ lên trên 7 tỷ, cũng tham nhũng cỡ đó tiền, thì được gọi là “ăn dày” đó! Hiểu chưa? Mấy tay người Phù Tang bày trò đút lót, sắp tới đây sẽ bị pháp luật xứ Phù Tang trị tội thật nặng làm gương, ta muốn biết mấy tay Phù Mỏ “ăn vặt sơ sơ”, pháp luật xứ Phù Mỏ các ngươi xử lý thế nào?
- Chỉ…giơ cao đánh khẽ là chính, hình phạt nghiêm khắc nhất, đáng sợ nhất là…"rút kinh nghiệm"!
Phù Du, trề cái môi cá trê, ngao ngán, lắc đầu:
- Hèn gì xứ Phù Mỏ các người không khá lên nổi, thua cả xứ Lồ là đúng, không còn gì để bàn cãi./.

Thường Văn Đoàn - K9 (THÁNG 6/2020)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét