Thứ Tư, 17 tháng 6, 2020
HỔNG DÁM ĐÂU!
Nhớ quá người ơi tuổi bắc cầu
Thương hùa thương hủy buổi quen nhau
Ngẩn ngơ hai đứa ngồi chung lớp
Anh hủa nhà em,…"hổng dám đâu"!
Năm tháng dần trôi lạ hoá thân
Mười dãy bàn trong lớp cũng gần
Lớp trưởng xếp chia mình gần nhất
Hủa bài, quay cóp miết càng thân
Rồi tuổi lớn dần dáng làm duyên
Yêu sao đôi má lúm đồng tiền
Anh khen xinh đẹp em trừng mắt:
“Hổng dám đâu à, chớ nói điên…”
Nhớ bữa chào xuân, hội trại xuân
Ba lô anh cõng lắm đồ cần
Vui sao hai đứa cùng chung trại
Em gởi củi, nồi,…muốn còng lưng
Nhớ miết cái bài thơ mến thương
Yêu thầm không nói, viết báo tường
Em ban văn thể nên kiểm duyệt
Bài thơ thương cảm hoá tai ương,…
Rứa rồi thời thế lại đổi thay
Chiến cuộc hung hăng cướp mất ngày:
Đợi nói tiếng yêu từ dạo ấy
“Hổng dám đâu…” rồi, mãi chia tay ?
Trần Ngọc Anh - K10
(Hình minh họa từ Internet)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét